Sau khi Cốt yêu báo vị trí hoạt động của Thời Lan Trạch, mấy người Lạc Hằng đi đến lại trắng tay, người đã sớm rời đi.
Nhìn xung quanh cuộc loạn chiến cùng vết máu trên mặt đất, Lạc Hằng liền biết Thời Lan Trạch ở Đọa Lạc Chi Uyên cũng không mấy được tốt.
Người sau màn kia rốt cuộc muốn làm cái gì, vì sao Đọa Lạc Chi Uyên lại có xuất khẩu thứ hai, hơn nữa xem phản ứng của ba vị tôn chủ khác, bọn họ cũng không biết chuyện có xuất khẩu này.
Lạc Hằng ngẩng đầu nhìn người đang ôm mình, không tiếng động thở dài một hơi, mười năm rồi tu vi cơ hồ vẫn giậm chân tại chỗ, hiện tại lại bởi vì hắn mà bị cuốn vào bên trong Đọa Lạc Chi Uyên, không có thời gian tu luyện, không biết khi nào mới có thể thành Thần.
Nhìn thấy ánh mắt Lạc Hằng, Bạch Tà cúi đầu, mặt vô biểu tình nói: "Nhìn ta như vậy làm gì?"
Lạc Hằng nói: "Lúc ta rời đi, ngươi đã đột phá đại tông sư, vì sao hiện tại tu vi vẫn là đại tông sư sơ cấp?"
Nghe vậy, động tác cơ thể Bạch Tà cứng đờ, nói: "Sư tôn muốn trào phúng Hoa Ỷ Vân thì nói thẳng ra."
Lạc Hằng: "..."
"Tu vi không tiến bộ, bản lĩnh dĩ hạ phạm thượng chọc ghẹo sư tôn lại tiến bộ không ít." Lạc Hằng nhẹ nhàng gục lên ngực y.
Nghe vậy, lại nhìn sắc mặt Lạc Hằng dần tốt lên, Bạch Tà nhẹ nhàng nở nụ cười.
Từ khi Hoa Ỷ Vân đột phá đại tông sư sơ cấp đến giờ đã 50 năm, nhưng vẫn còn dừng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-sau-ta-bi-sieu-hung-do-de-duoi-giet/401596/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.