Mới đầu nhìn thấy đôi mắt y mãn nhãn toàn là hắn, hắn còn chưa biết là ý gì, sau lại cùng y thân mật, vốn tưởng rằng chẳng qua là bị ép nên buộc phải làm vậy, cho nên hắn cũng không để ý nhiều lắm, về sau cẩn thận hồi tưởng lại, cảm thấy không chỉ có như thế.
Bạch Tà nghe vậy cũng sững sờ, xem bộ dạng thản nhiên của hắn như thế trong lòng bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng, sư tôn vẫn luôn giống dáng vẻ của trước kia, luôn xem hắn là một tiểu đồ đệ cần được yêu thương, nhưng y hiện tại đã trưởng thành rồi.
Sau đó Bạch Tà lại lắc đầu, trước đó một mực luôn ỷ vào việc sư tôn không hiểu mới nhiều lần thân cận hắn, nếu y muốn chân chính cùng sư tôn kết làm đạo lữ thì không thể lại chơi mấy cái loại tiểu tâm cơ này nữa.
Bạch Tà lấy từ trong không gian trữ vật ra hai quyển công pháp, ở trước khi đưa cho hắn cân nhắc một chút, nói: "Sư tôn muốn nghiên cứu công pháp song tu, hay là sư tôn muốn song tu?"
"Nghiên cứu," Lạc Hằng nói, trên má hiện lên một mảnh ửng hồng nhỏ đến không thể phát hiện, tạm dừng một chút mới nói tiếp: "Song tu, đợi thêm chút nữa."
Nghe vậy, Bạch Tà thở nhẹ một hơi, sư tôn thật sự không hiểu song tu là có ý gì sao?
Thấy y vẫn còn ở một bên phát ngốc, Lạc Hằng lật hai trang, buông sách xuống, nói: "Sao thế?"
Bạch Tà dời đi tầm mắt, "Không có gì."
Lạc Hằng nghĩ lại nghĩ: "Vậy có muốn cùng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-sau-ta-bi-sieu-hung-do-de-duoi-giet/1847038/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.