Thuốc có tác dụng, Thân Tự Cẩm lần nữa tỉnh lại đầu đã không còn choáng váng, nàng đo nhiệt độ, không sai biệt lắm đã khỏi sốt.
Nàng ra toàn thân mồ hôi, toàn thân dinh dính, phòng không có phòng vệ sinh, nàng đi phòng vệ sinh ở cuối hành lang tắm rửa.
Tẩy rửa xong, Thân Tự Cẩm mặc đồ ngủ đứng ở trước gương lau tóc, rút đi hơi nước, trong tấm gương dần dần hiện ra một bóng người.
Nàng lau tóc một hồi, con ngươi nhanh chóng co rút lại, cấp tốc xoay người, cái gì cũng không có.
Nàng lại quay đầu, bóng người biến mất kia lại xuất hiện trong tấm gương, đang đứng ở sau lưng nhìn nàng.
(Editor: sợ ma vãi, té đ*i)
Lại là nữ nhân kia.
Thân Tự Cẩm tim đập loạn, một trận kịch liệt bất an quét qua nàng.
"Mẹ." Nàng run tiếng nói lẩm bẩm một câu.
Khăn mặt rớt xuống đất.
Thân Tự Cẩm toàn thân như là bị đóng băng, không cách nào động đậy, chỉ có thể mở mắt to nhìn nữ nhân trong gương.
Nữ nhân kia chỉ là một cái bóng mờ, bà ta cả người mặc váy dài màu trắng, váy trắng dính đầy máu, khuôn mặt tái nhợt, trống rỗng nhìn lại nàng.
"Tiểu Cẩm." Giọng của nữ nhân sâu kín vang lên.
"Mày giết mẹ mày, mày có hay không cảm thấy áy náy."
Không phải.
Con không có.
Thân Tự Cẩm ngồi xuống, hai tay bịt lấy lỗ tai, hốt hoảng nói "... Mẹ, con không nghĩ giết mẹ."
Rất lâu không được đáp lại, nàng ngẩng đầu lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-sau-khi-chet-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nu-chu/2856750/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.