Lớp trường từ bên ngoài bước vào, đúng lúc nhìn hai người họ rảnh rỗi ngồi trêu đùa nhau thì hít một hơi để bình tĩnh rồi mới tiến lại gần nói: “Chủ nhiệm nói tôi gọi hai cậu lên văn phòng kìa.”
Khi hay tin họ trốn tiết, chủ nhiệm đã rất tức giận, ông thiếu điều muốn bỏ tiết chỉ để truy lùng cả hai.
Quân Yến Thanh mặc dù không phải là một học sinh nổi trội trong mắt ông, nhưng trước giờ cậu vẫn luôn biểu hiện mình là học sinh ngoan trong giờ giảng của các giáo viên, không khiến bất kỳ ai phải khó chịu về mình.
Tần Diệc Tẫn thì khỏi phải nói, từ trên xuống dưới đều không có chỗ nào để chê, hắn chính là học sinh ông tự hào nhất, đi đâu trên miệng cũng treo theo hắn để khoe khoang.
Sự việc lần này không chỉ cậu mà còn có thêm hắn khiến ông tưởng như mình sắp bị hai đứa học trò của mình chọc cho tức chết.
Làm ơn đi, ông cũng đã gần năm mươi rồi, cũng không còn trẻ trung gì, cứ thêm vài lần như vậy sợ rằng sẽ lên huyết áp mất thôi.
“Nói cho thầy nghe, sáng nay tại sao hai em lại trốn tiết.”
Thầy từ tốn hỏi rõ, cậu không nghe ra chút điều gì thể hiện cho sự tức giận lúc này, có lẽ là đang kiềm chế.
Quân Yến Thanh rất nghĩa khí, lập tức làm đại diện đứng ra nhận lỗi: “Dạ thưa thầy tất cả đều là lỗi của em, bạn học Diệc Tẫn cũng vì bất đắc dĩ nên mới phải đi theo.”
“Vậy em nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-phat-hien-ca-nha-deu-la-vai-ac/3356472/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.