Cả người Quân Yến Thanh như bị xịt keo cứng ngắt, di chuyển một bước cũng không dám động đậy chỉ có thể gượng gạo quay đầu lại nhìn Quân Ngạn Diên cười cười.
“Anh hai, anh gọi em có chuyện gì sao?”
Chắc là anh vẫn chưa phát hiện ra việc mình nghe lén từ nãy đến giờ đâu nhỉ?
Nhưng không…
Anh lạnh nhạt nhìn cậu hỏi: “Nghe được những gì rồi?”
Quân Yến Thanh vờ như không hiểu, nét mặt lộ rõ vẻ mơ hồ hỏi lại: “A, nghe thấy gì cơ ạ?”
Sợ anh hiểu lầm, cậu mới vội bồi thêm một câu: “Do em khát nước quá nên mới xuống nhà để uống, cũng không phải cố tình xuất hiện ở đây để giám sát anh đâu.”
Quân Ngạn Diên nhíu mày lại, anh không tin lắm vào lý do có phần vụng về này của cậu.
Nhưng nghĩ lại thì đứa em trai này của mình vốn đã ngốc nghếch, nếu có nói dối, hẳn sẽ lộ ra đôi chút sự luống cuống dễ dàng nhận ra. Ngược lại bây giờ, lúc giải thích ngữ điệu cùng nét mặt cậu hoàn toàn tự nhiên, có điều âm thanh lại hơi rụt rè do phải đối diện với anh.
“Thế đã uống nước chưa?”
Quân Yến Thanh lắc đầu, thấy vậy, anh lại hối thúc: “Vậy thì nhanh chóng uống đi rồi mau lên phòng ngủ.”
Đầu cậu gật như gà mổ thóc, nhanh chóng chạy xuống phòng bếp lấy nước uống vào rồi tức tốc chạy như bay về phòng.
Nhìn hành động thuần thục đến không một điểm thừa này của cậu, Quân Ngạn Diên ngơ ra một lúc lại tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-phat-hien-ca-nha-deu-la-vai-ac/3356468/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.