Sau năm ngày, Vân Sinh bí cảnh mở ra.
Khúc Kỳ đứng giữa đất trống mênh mông nhìn về phía xa.
Bên ngoài cảnh quan trông giống như một dãy núi lớn với những tảng đá gồ ghề và những khu rừng tươi tốt. Lối vào vách đá giống như một tảng đá khổng lồ được khoét bằng dao, để lại một khoảng trống thấp thoáng hay tia sét màu tím chạy ngang bầu trời.
Thoạt nhìn luồng khí nguy hiểm bao trùm. Phó bản còn chưa mở nhưng tu sĩ đã xếp thành hàng lối. Hầu hết các đệ tử được chia thành các đội cố định theo tông phái của sư phụ, và một số ít chọn thành lập đội thám hiểm cùng với bằng hữu. Nhưng dù tổ chức hay phân tán thì trong đội của họ sẽ có một trưởng lão chịu trách nhiệm gank team.
Chỉ có Khúc Kỳ, một thân một mình đứng tại đất trống nơi hẻo lánh. Dù nàng không nói gì nhưng từ "cô độc" hiện lên từ đầu đến chân. Thỉnh thoảng, khi có người đi ngang qua Khúc Kỳ họ sẽ tỏ ra vẻ thương hại, như muốn nói:
Nhìn kìa, người này không có bạn lại không có sư phụ, thật đáng thương!
Khúc Kỳ cười lạnh một tiếng. Nàng đợi ở cửa qua nén hương, vẫn không thấy Quý Lĩnh xuất hiện.
Nàng tự nhủ, thời điểm quan trọng này cái gì sư phụ, sư đệ, mèo con, tất cả đều không đáng tin cậy, đâu cũng là đồng đội đầu heo, phải tin tưởng bản thân.
Chỉ là một cái phó bản cấp Kim Đan, đâu có ghê gớm gì, nàng có một xe tải pháp bảo phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-nu-phu-nang-chi-muon-ca-man-hut-meo/3492389/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.