Trong thời gian đó Lưu Uyển sống không ra hình người ngày ngày điên cuồng tìm được rõ vị trí Hoàn Kiếm tồn tại, dù Cố Dạ Nghi có khuyên nhủ thế nào Lưu Uyển cũng bỏ ngoài tai, thậm chí nhiều lúc Lưu Uyển không chịu nổi, lần đầu chửi thẳng sư huynh của mình.
Mối quan hệ của hai người cũng từ khoảng khắc đó liền trở nên tệ đi, dù vậy Cố Dạ Nghi vẫn âm thầm sau lưng giúp đỡ Lưu Uyển. Lưu Uyển biết Cố Dạ Nghi đã làm gì cho mình nhưng cậu cũng vờ như không biết, bởi cậu không có cách nào dừng lại.
Cậu đã trải qua đau khổ nhìn người mình quan tâm chết đi, rồi bị đám người tra tấn sống không bằng chết. Khiến cho tâm lý Lưu Uyển vốn không bình thường trở nên vạch vẹo hơn.
Cũng vì thế thời khắp Lưu Uyển tìm ra được Hoàn Kiếm, cậu đã không chần chừ cầm nó lên, có lẽ do cậu có năng lực nào đó nên mới có thể dễ dàng điểu khiển được Hoàn Kiếm. Sau đó cậu dùng chính Hoàn Kiếm đó tìm từng người đã hãm hại cậu trước, giết sạch không bỏ sót một ai.
Tháng 6 năm ấy cả bầu trời tối đen như mực không có lấy ánh trăng, khắp nơi đầy những xác chết máu chảy xuống sông nhuộm đỏ cả dòng sông. Tiếng hét thảm cùng tiếng cầu xin nhưng cuối cùng chỉ nhận được ánh mắt lạnh lùng không còn sự sống của Lưu Uyển như bước ra từ địa ngục, cậu dơ kiếm lên trực tiếp giơ giết chết.
Lưu Uyển giết không bỏ sót một ai đến cả con cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-nay-han-hinh-nhu-khong-phai-ke-binh-thuong/3546167/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.