Ngồi thần thờ trên cây một lúc Lưu Uyển nhìn cảnh vật nơi này thở dài, đúng lúc này Tề Lạc bất chợt dùng thứ cậu đưa gọi Lưu Uyển đến. Lưu Uyển thấy thế không chần chừ nhảy xuống khỏi cây, trước khi đi còn không quên tạo thêm mấy lá bùa gì đó, đốt nó rồi mới đi đến chỗ nhóm người Tề Lạc.
Không quá bao lâu Lưu Uyển lúc này từ từ xuất hiện trước mặt đám người, đám người Tề Lạc thấy bóng dáng của Lưu Uyển lập tức sững sờ tại chỗ. Vì hiện giờ Lưu Uyển ăn mặc rất kỳ lạ, nói nó kỳ lạ là bởi họ chưa từng thấy trang phục này bao giờ nhưng không thể phủ nhận rằng khi Lưu Uyển mặc vào phải nói cực kỳ kinh diễn, cũng không biết cậu lấy từ đâu ra bộ đồ này nữa.
Khi Lưu Uyển mặc nó trên người khí chất sâu bên trong cậu càng lộ rõ ra hơn.
Lưu Uyển nhận ra ánh mắt của họ mới phát hiện ra thứ đồ mình mặc trên người, ài cách đây mấy ngày trước Lưu Uyển đang dạo lướt cửa hàng hệ thống thấy trang phục quen thuộc mình từng có, cậu liền mới nổi hứng mua về mặc.
Hơn nữa cậu đã dùng năng lực che giấu rồi, nên cũng chả sợ ai đó nhìn ra cậu đâu. Đâu nghĩ giờ phải gặp đám người Tề Lạc Lưu Uyển quên mất đổi chứ sao, à nói đùa thôi cho dù họ có nhìn thấy Lưu Uyển chưa chắc sẽ đổi đâu.
Vì cậu không hề quan tâm đến ánh mắt của họ chút nào, bởi đây cũng là cơ thể của cậu, cậu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-nay-han-hinh-nhu-khong-phai-ke-binh-thuong/3494682/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.