Nhóm người Tề Lạc nghe xong cũng không tỏ rõ thái độ gật đầu qua loa, rồi rời khỏi căn cứ P đến căn cứ khác.
Còn Lưu Uyển vẫn như cũ giữ im lặng không nói gì đi theo nhóm người Tề Lạc, đợi đến khi cách xa căn cứ P một chút. Tề Lạc lúc này mới nhìn Lưu Uyển suy nghĩ một lúc rồi hỏi.
Tề Lạc:" Lúc nãy cậu nhìn tên Phúc La kia như vậy, là phát hiện ra điều gì sao? ".
Đôi mắt Lưu Uyển luôn hướng về phía cửa xe nghe câu hỏi của anh quay sang quan sát Tề Lạc không vộn lên tiếng, mà bên cạnh sâm Ngọc Lĩnh bị Tề Lạc nắm lấy không cho động đậy. Khiến nó vô cùng buồn bực căn hận nhìn về phía Lưu Uyển.
Lưu Uyển đưa tay mình ra trực tiếp nắm lấy cục bông này, bắt đầu nhào nặn. Sâm Ngọc Lĩnh bị Lưu Uyển bắt lấy vốn muốn phản kháng nhưng không thể thoát nổi, chỉ đành dùng ánh mắt cầu cứu về phía Tề Lạc.
Còn Tề Lạc coi như không thấy gì cả không nhìn nó vẫn chờ đợi câu trả lời từ cậu. Mọi người trong xe thấy thế biết điều im lặng không lên tiếng, đặc biệt là Uy Lan và Tần Duệ ánh mắt thâm sâu khó dò quan sát Lưu Uyển hành động của cậu.
Thật ra Tần Duệ rất thắc mắc Lưu Uyển có thân phận gì, đến ngay cả Tề Lạc còn phải đối đãi như vậy, cho dù trước đó Tề Lạc có hỏi Uy Lan nhưng Uy Lan nói cũng không biết, vì thật sự Uy Lan cũng không biết rốt cuộc Lưu Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-nay-han-hinh-nhu-khong-phai-ke-binh-thuong/3488759/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.