Hết tiết văn, Thẩm Gia Ý mới nhớ ra khẩu hiệu ngày hôm nay của cậu "Không tình yêu, không đàn đúm, tôi chỉ có học tập, hãy trở thành công dân ưu tú !!!!"
Thẩm Gia Ý im lặng. Cậu đang sâu sắc kiểm điểm bản thân với lỗi lầm mà cậu gây ra trong tiết văn hôm nay.
Mạc Tầm Chu vẫn luôn quan sát cậu nãy giờ, hắn tất nhiên là thấy biểu cảm kì lạ của Thẩm Gia Ý. Nghi ngờ rằng có phải cậu ta đang định bày trò gì không.
Thế nhưng hiện thực đập vỡ suy nghĩ của Mạc Tầm Chu.
Chỉ thấy Thẩm thiếu ngày thường lên lớp chỉ quậy phá rồi ngủ vậy mà bây giờ lại bày ra bộ dạng nghiêm túc lấy sách toán ra. Cậu bấm bút, lật ra từng trang sách. Sau đó.... vẻ mặt đau khổ mà gấp sách lại ngay lập tức.
Mạc Tầm Chu: '....'
Hắn dứt khoát không để ý đến Thẩm Gia Ý nữa mà tập trung làm đề của mình.
Thẩm Gia Ý vốn muốn học tập thật tốt. Nhưng hiện thực quá tàn khốc. Cậu chỉ mới mở sách lật vài trang đầu thôi mà một chữ cũng không hiểu.
Cái gì mà giải tích? Hàm số lượng giác là ngôn ngữ phương nào?
Phải nói Thẩm Gia Ý cái gì cũng dở, nhưng dở nhất vẫn là toán.
Cậu từng nghĩ, tại sao phải học toán? Không lẽ sau này đi cửa hàng tiện lợi muốn trả tiền thì phải giải hệ phương trình ư???
Chuông reo lên, tiết tiếp theo là tiết Toán. Trần Dương là chủ nhiệm cũng là giáo viên dạy môn toán lớp cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-la-boss-phan-dien/2964201/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.