Thẩm Gia Ý ngủ không quá lâu. Cậu mơ màng dụi mắt, nhìn xuống cái áo khoác sau đó lại tự nhiên ôm nó rồi nằm dài ra bàn.
'Này, cậu viết gì đấy???'
Giọng nói trong trẻo lại hơi mang theo chút giọng mũi của Thẩm Gia Ý lọt vào tai Mạc Tầm Chu. Hắn thấy có hơi hơi ngứa ngáy. Quay sang nhìn Thẩm Gia Ý xoa đầu cậu.
'Dậy rồi sao? Có bị tê ở đâu không?'
Thẩm Gia Ý được hắn xoa đến thoải mái, cậu hơi híp mắt.
'Ưmm, không có.'
Âm thanh lúc phát ra lại khiến cho người nghe có cảm giác như đang được một con mèo nhỏ làm nũng.
'Tôi viết mấy công thức toán cơ bản cho cậu. Nếu dậy rồi thì đọc qua một lượt đi.'
'.............'
Biết thế ngủ luôn đến tối cho rồi \=.\=
Thẩm Gia Ý nhăn mặt, cậu né đầu ra khỏi bàn tay của Mạc Tầm Chu. Giở ra giọng nói đanh đá mà trách hắn.
'Cậu làm cái này suốt tiết sao????'
'Ừm '
'Sao lại viết mấy cái đó ra làm gì???? Cậu dạy tôi được mà????? Có phải cậu không muốn dạy tôi nữa rồi phải không???? Cậu chê tôi học dở à????'
'............Không phải.'
Lâu rồi không phải chịu cơn khó ở của Thẩm Gia Ý, Mạc Tầm Chu lúc này có chút không quen.
'Tôi không chê cậu. Chỉ là nếu viết cái này ra thì cậu sẽ dễ hiểu hơn thôi. Đừng nghĩ lung tung.'
Thẩm Gia Ý mặt mày nhăn nhó liếc xéo Mạc Tầm Chu một cái. Sau đó lại lấy quyển công thức một cách ''nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-la-boss-phan-dien/2964122/chuong-42.html