'Gì đây? Ngứa đòn nên kéo bè kéo phái qua gặp tôi để bị đánh chung à?'
Ánh mắt Thẩm Gia Ý hiện đầy vẻ ngả ngớn, coi thường. Đám người mà Bân Úy kéo đến là một đám côn đồ khối 12, suy cho cùng thì cũng chỉ là đám thanh niên đang tuổi ăn tuổi lớn, suy nghĩ bồng bột. Chỉ cần chọc một câu thôi là cũng dễ nổi nóng.
'Mẹ nó!! Thằng này láo!!! Mày có tin hôm nay bố đánh cho không ai nhận ra mày luôn không hả?!!!'
'\= \='
Nếu nói về bố thì Thẩm Gia Ý cậu mới là bố của đám nhóc này đấy!!!
Là một công dân ưu tú của Đảng, biết được rằng sứ mệnh đang ở trên đôi vai gầy yếu của một người đàn ông lớn tuổi. Vậy nên, Thẩm Gia Ý quyết định dùng lời nói để cảm hóa đám nhóc đang trong thời kì phản nghịch này.
'Này, tại sao giải quyết vấn đề lại đi đánh nhau cơ chứ? Người ta có câu ''Nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong một nước phải thương nhau cùng mà''. Chúng ta đều chung một nước, gọi tắt là anh em rồi đúng không a? Hãy sống với nhau bằng tình yêu chân chính, nhìn xem tình đồng chí thật vĩ đại biết bao!!!!'
Lúc nói câu cuối, Thẩm Gia Ý còn đưa cả hiện thực vào lí thuyết.
Nhìn theo ngón tay của ''công dân ưu tú - Thẩm Gia Ý'', đám côn đồ thấy hai cậu con trai khi trước vừa mới vui vẻ nói chuyện một giây sau lại vật lộn cãi nhau.
Đám côn đồ: '.......'
Công dân ưu tú nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-la-boss-phan-dien/2964105/chuong-53.html