Thời tiết gần đây đã bắt đầu lạnh đi, ngày Tết cũng gần đến. Học sinh đi bộ đến trường ai nấy đều đắp hết quần áo lên người với mong muốn níu lại chút ấm áp của những ngày hè đầu tiên. Thẩm Gia Ý cũng không ngoại lệ. Tuy thích mùa đông nhưng điều này không có nghĩa là cậu chịu được cái lạnh này.
Mạc Tầm Chu hài lòng nhìn con gấu trắng nhỏ họ Thẩm. Hắn kiểm tra xem còn nơi nào có thể bị lạnh trên người Thẩm Gia Ý một lần nữa sau đó đưa sữa đậu nành qua cho cậu, nhìn con gấu đó xử lí xong thì mới bắt đầu làm đề.
Thẩm Gia Ý không phải thanh niên tự giác có ý thức học tập nên ngồi một góc lập tổ đội chơi game cùng đám Ngôn Dật.
''Này này này!!!! Bên trái bên trái tôi này!!!!''
''Oái!!! Lão Tạ!!!! Cứu tôi với!!!!''
Tiếng hét oái oăm của Đường Hạ Vũ vang lên, ngay sau đó cậu ta liền chết.
''......''
Đường Hạ Vũ đau khổ nhắm mắt buông xuôi. Được rồi, cậu quen rồi. Với thân phận là người lúc nào cũng chết trước cho dù cả team thắng hay thua. Thế nhưng bằng niềm tin không lung lay, Đường Hạ Vũ không tuyệt vọng. Không làm thí sinh tham gia được thì chuyển qua làm quân sư. Nói là làm, Đường Hạ Vũ tò te tí te bò ra sau Thẩm Gia Ý.
''Anh Thẩm, nghe em đi, chắc chắn cho thằng này ăn hành được mà.''
''Thật sao?''
Nhận được cái gật đầu chắc nịch của Đường Hạ Vũ, cậu liền đặt niềm tin vào người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-la-boss-phan-dien/2964080/chuong-66.html