Thẩm Gia Ý im lặng không nói gì, Mạc Tầm Chu cũng không bắt cậu phải trả lời, hắn nói chỉ để nhắc nhở nhẹ với cậu.
Hai người im lặng được một lúc, thấy bầu không khí đang nặng nề Thẩm Gia Ý lên tiếng.
''Được rồi, tôi đói rồi.''
Nói rồi chạy lạch bạch xuống nhà. Nhìn bóng dáng khuất sau cánh cửa của Thẩm Gia Ý, ánh mắt Mạc Tầm Chu hơi híp lại.
Đúng như Mạc Tầm Chu nói rằng hắn chỉ ở lại đêm nay, sáng hôm sau tỉnh dậy Thẩm Gia Ý đã thấy trên giường chỉ còn một mình. Chớp mắt vài cái, cậu cảm thấy có chút không quen. Cứ nằm mãi trên giường, cậu lại chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Đến lúc tỉnh dậy đã là một giờ chiều rồi. Thẩm Gia Ý vệ sinh cá nhân trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Giải quyết xong bữa sáng kiêm bữa trưa lại leo lên phòng xem nốt bộ phim đang xem dở. Ngồi mãi lại đến cơm tối. Cho đến khi nằm trên giường lúc mười hai giờ đêm, cậu vẫn cảm thấy cả ngày hôm nay thật vô nghĩa. Nếu có Mạc Tầm Chu ở đây thì chắc chắn hắn sẽ giao cho cậu bài tập làm, dù không quá tình nguyện nhưng để hắn không nổi giận lên thì bình thường Thẩm Gia Ý vẫn rất ngoan ngoãn nghe theo.
Nhìn ánh trăng đang treo lơ lửng giữa màn đêm tối kia qua cửa kính. Thẩm Gia Ý tự hỏi không biết giờ này Mạc Tầm Chu đã ngủ chưa. Nhìn màn hình điện thoại vẫn hiển thị dãy số quen thuộc của người kia, cậu lại lưỡng lự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-la-boss-phan-dien/2964064/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.