Hoắc Nhất Thiên nghe yêu cầu kia xong liền cau mày. Tuy anh không ở hiện trường nên không biết rõ mọi việc cụ thể như nào, nhưng rõ ràng là cái yêu cầu của Tư Mỹ có hơi quá đáng.
"Cô ta đã xin lỗi và hứa sẽ đền rồi, cần gì làm đến mức này?"
Tư Mỹ nghe vậy cười lạnh một cái. Đạp cao gót bước đến trước mặt Cẩn Bạch Dương.
"Khách hàng là thượng đế, cô cũng biết mà đúng không?"
Cẩn Bạch Dương nhìn đôi bàn tay được chăm sóc kĩ càng đang cuốn lấy cọng tóc mai bên má mình, liền lùi ra sau một bước.
"...Chuyện hôm nay tôi thật sự xin lỗi, mong cô lượng thứ mà bỏ qua cho. Tôi nhất định sẽ đền cái túi đó cho cô."
Giang Tu Kiệt nghe thấy liền hỏi.
"Cái này gọi là tự trọng! Lão Trần dạy 'đói cho sạch, rách cho thơm' phải không anh?"
".....Tuy không liên quan lắm nhưng đúng là tự trọng đấy."
Thầm Gia Ý thầm nghĩ trong lòng, nếu câu này mà để Lão Trần nghe được thì cậu chắc chắn rằng ông sẽ ép Giang Tu Kiệt học lại thành ngữ tục ngữ, không sót câu nào.
Cẩn Bạch Dương biết lỗi lần này là của bản thân nên không thể trách Tư Mỹ quá đáng được. Cô mím đôi môi khô của mình sau đó cúi người.
Bỗng lúc này một cánh tay vươn đến kéo cả người Cẩn Bạch Dương lại.
"Thôi được rồi, chuyện này đến đây là hết. Cái túi này tôi sẽ giúp cô Cẩn trả, coi như cô nợ tôi. Còn Tư Mỹ, sau này bớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-la-boss-phan-dien/2964052/chuong-78.html