*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 57: Sau này ngươi chuyên tâm gieo họa cho ta đi.
Hứa Trân nghe tới hai chữ hoa lâu, lập tức nghĩ tới tiểu ăn mày, nhưng thời gian này, tiểu ăn mày hẳn ở trong quân doanh, mình đi qua cũng không làm gì.
Nàng ngồi xổm người xuống hỏi đồng học kia: "A muội ngươi làm sao?"
Đệ tử là một tiểu cô nương, ngồi trong tuyết khóc đôi mắt đỏ bừng, bi thương khó nén: "Ngày đông thiếu lương, a phụ đem a muội bán tới hoa lâu!"
Hứa Trân muốn an ủi vài câu.
Đệ tử kia nhấc tay nắm lấy Hứa Trân nghẹn ngào nói: "Tiên sinh, tiên sinh ngươi từ Trường An tới, nhất định ngươi có thể cứu a muội ta."
Hứa Trân hỏi: "Ta phải cứu thế nào?"
Viền mắt đệ tử kia đỏ lên: "Ta, ta không biết. Nhưng a muội ta vô tội, Thánh thượng đã sớm hạ chiếu thư nam nữ đều có thể đi đường quan, nhưng vì sao, vì sao—"
Nàng nói không ra lời.
Hứa Trân động viên nàng.
Nữ đệ tử kia vẫn khóc nỉ non không thôi.
Hứa Trân suy nghĩ một chút, mình đi giúp tiểu ăn mày tìm đường cũng không tệ, nàng hỏi: "Ta vừa vặn muốn đi hoa lâu, nếu không ngươi cùng ta đi tìm a muội ngươi?"
Nữ đệ tử thấy Hứa Trân đồng ý cùng mình đi, lại như nắm được nhánh cỏ cứu mạng, cả người có sức sống không ít.
Nàng gật đầu xoa nước mắt ở khóe mắt, đứng dậy để Hứa Trân chờ chốc lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-kien-cuong-day-hoc-o-co-dai/1630495/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.