*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 42: Ta sợ mình mệnh ngắn...
Hứa Trân đối với tầm mắt mọi người ngoảnh mặt làm ngơ.
Nàng tiến lên lĩnh thánh chỉ, phần ngoài thánh chỉ bao phủ một tầng dầu gì đó, tựa hồ là dùng vật liệu không thấm nước, nhưng sau khi bị nước ngâm, khiến bàn tay không được thoải mái.
Tiểu thái giám thấp giọng bàn giao với Hứa Trân.
Hứa Trân không phải thổ bao tử ( nhà quê) vừa tới Trường An, hiện tại nàng rất biết quy tắc, sờ sờ túi, lấy ra hai miếng đồng, do dự một chút sau đó nhét vào trong tay tiểu thái giám.
"Khổ cực công công." Hứa Trân nói cảm tạ.
Tiểu thái giám sửng sờ chốc lát, tiếp theo lập tức đem miếng đồng nhét trở lại, thấp giọng cười nói: "Viên Ngoại Lang, ngươi sắp trở thành nhân vật có danh tiếng tối thịnh của toàn thành Trường An rồi."
Nói xong hành lễ rời đi.
Ngoài lều dựng, quan binh hoán đổi trạm gác.
Trong lều dựng, đèn đuốc phiêu phiêu, vốn có lão ông ngồi mò mẫm cầm ôm sách, lúc này toàn bộ đều cùng nhìn Hứa Trân, cùng với thánh chỉ trong tay Hứa Trân.
Thánh chỉ, đây chính là đồ tốt a.
Trong tay có thánh chỉ, chỉ cần bảo đảm không làm bẩn không làm rách, lấy ra cho người khác xem, người kia liền phải cung kính như thấy Hoàng Đế.
Đối với thánh chỉ bất kính, chính là đối với Thánh thượng bất kính.
Nhưng ai có thể nghĩ tới, cầm được thánh chỉ, được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-kien-cuong-day-hoc-o-co-dai/1630480/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.