*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 11: Mau, mau rời xa ta.
Hứa Trân xem qua rất nhiều sách, nhưng còn nhớ đến quyển này, bởi vì năm đó trên đường đi dạy, trong tay chỉ có một quyển sách như thế.
Nên dù quyển sách này máu chó, tô lôi(1),không logic, hơn nữa còn là bách hợp tiểu thuyết, nàng vẫn cố gắng xem hết.
⌈(1) Tô lôi: truyện vô lí, đọc mà như trúng mìn, nổ ầm ầm thì là lôi.⌋
Mãi cho đến hiện tại, vẫn có thể nhớ nội dung chủ yếu của kịch bản.
Cố sự chủ yếu kể về nữ chủ vì bảo vệ quốc gia, không ngừng sống lại ngăn cản phản phái, cuối cùng cùng với một nữ chủ khác, thành công cứu được quốc gia.
Chỉ là phản phái kia....
Hứa Trân vừa nghĩ đến thiếp lập của phản phái kia, nàng liền không nhịn được muốn khóc.
Phản phái kia, rất trùng hợp, tên là Tuân Thiên Xuân.
Tướng mạo người Hồ, khóe mắt có sẹo, trầm mặc ít lời, không thích mở miệng.
Là một người lục thân không nhận(2).
⌈(2) Lục thân không nhận: mất hết tính người ( lục thân bao gồm bố, mẹ, anh, em, vợ, con đều không nhận).⌋
Trừ điều cuối cùng ra, toàn bộ đều giống tiểu ăn mày sát vách!
Chẳng trách ở chung với tiểu ăn mày, điểm công đức liền có thể tăng, hoàn toàn là ở bên cạnh phản phái cọ chất béo a!
Hơn nữa, phản phái xuất thân bi thảm, toàn tộc hàm oan chịu chết, chỉ có nàng trốn thoát.
Vì báo thù,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-kien-cuong-day-hoc-o-co-dai/1630449/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.