Đương nhiên là sẽ chọn Khương Thiên Tứ a, hắn chính là tâm can bảo bối, khối thịt trên người của Lâm Uyển Nương.
Lâm Uyển Nương trải qua một phen thương tâm rối rắm cùng giãy giụa, một bộ dáng thương tâm muốn chết đi sống lại của nàng đặc biệt làm cảm động lòng người.
Ở trong tận cùng thống khổ giãy giụa Lâm Uyển Nương bất đắc dĩ từ bỏ Khương Lai Đệ, trong thời gian đó nàng không quên để lại một lu nước mắt.
Giống như nguyên bản trong cốt truyện.
Khương Lai Đệ bệnh đến gần chết, nàng cũng không cầu xin Khương lão thái ra tiền, bởi vì nàng biết tiền đó là để Khương lão thái uống thuốc, Khương Thiên Tứ đi học, vô luận là cái nào cũng quan trọng hơn so với Khương Lai Đệ một cái mệnh tiện.
Nàng chỉ biết thống khổ thương tâm mà ôm Khương Lai Đệ đang bệnh gần chết quỳ gối trước cửa bệnh viện cầu xin sự thương hại của người khác, cũng không sợ mưa to sẽ khiến Khương Lai Đệ chết càng nhanh hơn.
Khương Thiên Tứ nợ một đóng tiền thua cờ bạc, nếu còn không trả sẽ bị người ta chặt tay chặt chân. Lâm Uyển Nương không nỡ để Khương Thiên Tứ mất tay mất chân, nàng cũng không nỡ để Khương Minh Châu bị kéo đi gán nợ, liền đưa ra Khương Lai Đệ.
Khương Lai Đệ quỳ xuống cầu xin nàng, Lâm Uyển Nương cũng quỳ xuống cầu xin Khương Lai Đệ cứu Khương Thiên Tứ. Hai mẹ con không ngừng dập đầu cầu xin nhau, cuối cùng Khương Lai Đệ bại trận, vì thế bị kéo đi gán nợ.
Hiện tại cũng là như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-khong-muon-chet/267711/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.