Từ ngày ' được ' nam chính nhờ vả , Huỳnh Tịch Thần liền có thể ở khắp nơi ôm ấp thân mật với Mễ Tiểu Bối. 
Hắn tỏ vẻ: " Mình không ngại , người ngại là người khác . " 
Ngày nào cũng vậy, người của khu nghiên cứu có thể nhìn thấy hắn ở khắp mọi nơi trong căn cứ. Tất nhiên, hắn ở đâu , ở đó sẽ xuất hiện Mễ Tiểu Bối. Hai người dính nhau như hình với bóng, một khắc không dời . 
* Phòng điều hành. 
" Tôi cảm thấy cậu gần đây rất lạ . " 
Ninh Hạo Luật chống cằm nhìn thằng bạn thân đang tươi tỉnh ngồi trên ghế . 
" Ừ? Cậu thấy sao thì là vậy. " 
" Tịch Thần . Cậu và thằng nhóc đó có gì mờ ám ??! " 
" Mờ ám ? Chúng tôi công khai như vậy rồi còn gì?? " 
Ninh Hạo Luật: . . . 
** 
Mễ Tiểu Bối hôm nay như mọi khi , la cà khắp nơi trong căn cứ. Một nữ nghiên cứu sinh thấy trướng mắt liền canh lúc vắng người, kéo Mễ Tiểu Bối vào một phòng kho cũ . 
Nữ nghiên cứu sinh tên Lãng Phi , một nữ sinh đại học có chút kiến thức về ngành y và nghiên cứu hoá học. Cô ta thấy Mễ Tiểu Bối chẳng nhỏ hơn mình là bao , tại sao cậu ta lại có thể mỉm cười lạc quan trong khi mọi người đang điên đầu về đám tang thi!?? 
Lãng Phi nghiến răng. Huỳnh Tịch Thần là tiền bối mà cô thích , cô đã cố gắng rất nhiều để có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-khong-muon-bi-de/2803653/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.