Mới sáng sớm , Mễ Tiểu Bối đã bị tiếng chuông điện thoại làm cho tỉnh giấc . Cậu khó chịu làu bàu một hồi , tính là tắt nguồn rồi ngủ tiếp, chẳng ngờ lại ấn lộn vào nút nghe máy. 
Đầu dây bên kia là giọng của hai người đàn ông , là của Hoán Nhiên Khang và Lục Quang Huyền. Hai người họ ở chung kí túc xá , còn họ Mễ được nhà trường đặc cách được về nhà . 
Màn hình giả lập sáng lên , bên trên là hình ảnh hai nam sinh mặc đồ thể thao , có vẻ mới đi tập thể dục về nên đều nhễ nhại mồ hôi . Mễ Tiểu Bối không quan tâm , cật lực vùi mình vào trong chăn ấm . 
" Tiểu tổ tông a , cậu vẫn chưa dậy nữa hả ?" 
Hoán Nhiên Khang giọng mới ấm làm sao . Y vẫn như trước, rất quan tâm tới cậu . Nhận được cái ' ừm ' của họ Mễ cũng đủ khiến hai người kia tim muốn nhũn thành một vũng . Không sai . Chính là hai người! 
Hoán Nhiên Khang thích thầm họ Mễ từ lúc nhỏ , còn Lục Quang Huyền, hắn đang trên đường tán tỉnh lão bà . Dù sao trước đây cư xử quá đỗi vô lại nên họ Mễ vẫn chưa thích hắn. 
" Bối Bối, hôm nay chẳng phải có cắm trại sao ? Cậu mau dậy chuẩn bị đồ đi chứ? " 
Lục Quang Huyền kéo giọng thật ngọt . Họ Mễ ngạo kiều như thế , hắn chỉ cần tỏ ra thấp yếu hơn là được. Thật ra hắn cũng chẳng quan tâm Mễ Tiểu Bối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-khong-muon-bi-de/2803636/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.