Lâm Hưởng sửng sốt, há miệng thở dốc : “Kính….”
“Hi” Người đàn ông đeo kính trở lại, bế Lâm Mộc mang trả lại cho Lâm Hưởng, nói : “ Đi với tôi một chút.”
“Papa…” Mộc Mộc ôm cổ papa, bé có chút chột dạ nên vùi mặt mình hõm cổ cậu.
Vừa rồi papa khóc nha…
Lâm Hưởng vừa rồi còn rơi vào tuyệt vọng đánh mất con trai bảo bối, giờ tìm lại được yêu thương còn không hết sao nỡ mắng nó cho được. Lại nhìn sang vị thiên vương nổi tiếng trước mặt, nhìn người thật so với trên TV còn đẹp hơn gấp bội. Cậu có chút ngu ngơ đi theo cái người cao lớn thu hút phía trước,tiến tới cái xe màu đen đỗ bên đường.
Kính Thần mở cửa ra, vệ sĩ gần đó lùi bước, ý bảo mời Lâm Hưởng lên xe. Từ trong xe một đôi tay vươn ra, quả nhiên không ngoài dự đoán của cậu, Đường Dịch.
(Cho bạn nào quên, Đường Dịch là bạn mà bạn Kính Dạ yêu thầm, Kính Thần là anh trai bạn Kính Dạ đó)
Đường Dịch giúp cậu ẵm Mộc Mộc lên xe, Lâm Hưởng khom người ngồi vào, Kính Thần cũng theo sau.
Cửa xe đóng lại, trong không gian bít kín chỉ còn ba người đàn ông cùng một đứa bé. Cách đó xa xa có ba người đàn ông mặc vest đen khoanh tay đợi lệnh, hiển nhiên là vệ sĩ của hai vị thiên vương đây.
Vào theo sau, Kính Thần tháo mắt kính xuống, mỉm cười nhìn Lâm Hưởng : “Thật có lỗi, làm cậu lo lắng rồi. Em trai tôi đưa đia chỉ nhưng lại ghi không rõ ràng, tôi chỉ có thể chạy loanh quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-cong-moi-la-tuyet-sac/1311174/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.