Ahihi dạo này mọi người thấy tui có năng suất không? Cầu khen >v< cầu yêu thương >v< Cầu vỗ về >v< Tui đi học lí thuyết lái xe về mệt lắm luôn á mà vẫn cố thức edit cho hết chương này đó. Mau khen tui đi Q^Q
Nhìn hai mắt Chung Nhất Thần đỏ bừng, cả người hơi lảo đảo, rõ ràng là vừa uống rượu.
Mỗi ngày có nhà không về, lang bạt ngoài đường uống rượu gây sự thì thôi đi, nhưng đây là chỗ cho hắn om sòm khóc lóc sao? Người ta nhìn cả về phía này rồi đây này.nhimkishu98.wordpress.com
“Ồn ào cái gì.” Lâm Hưởng đi tới dìu hắn “Đi, chúng ta ra chỗ khác nói chuyện.”
“Cậu, ngay bây giờ, nói rõ ràng cho tôi.”
“Nghe lời!”
“Tôi mặc kệ, dù sao ….”
“Anh muốn bị đánh à?” Lâm Hưởng nheo mắt lườm hắn : “ Tôi đi trước đây, anh có đi theo hay không?” Quay đầu lại nói với Triệu Nhạc : “ Nhạc Nhạc, anh đi trước đây, cậu cứ dọn đồ về nhà anh đi.”
Triệu Nhạc gật gật đầu.
“Không được! Đó là phòng của Tiểu Tự làm sao cho người khác ở được.” Đó là thánh địa của ông! Mẹ nó làm sao cho thằng khác vào được, ông đây không đồng ý, nhất quyết không đồng ý.
Lâm Hưởng nhìn trời xem thường, không thèm để ý tới hắn, xoay người đi ra ngoài.
Đứng dưới sảnh khách sạn chưa đầy một phút quả nhiên đã thấy Chung Nhất Thần lắc lư đi tới. Lâm Hưởng nhìn hắn một cái, chờ Chung Nhất Thần tới gần thì vươn tay ra : “ Đưa chìa khóa đây, tôi đưa anh về, về nhà rồi nói tiếp.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-cong-moi-la-tuyet-sac/1311165/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.