( Chương này xin hãy cùng tớ nắm tay đoàn kết phang chết bạn công -_-)
Hôm sau mưa nặng hạt, Lâm Hưởng bị tiếng mưa rơi tí tách vào thành cửa sổ đánh thức, hóa ra hôm qua cậu quên đóng cửa sổ.
Lúc ấy chắc mới tầm 7h sáng, với mọi người cuối tuần là dịp để ngủ nướng, nhưng có vài kiểu người không được cái phúc ấy. Cậu đứng lên đóng cửa sổ mới thấy đầu ong ong, cả người nóng hầm hập, chắc hôm qua bị lạnh nên cảm rồi.
Lâm Hưởng ra phòng khách định tìm thuốc cảm thì thấy trên ghế sô pha có người. Cậu giật mình hoảng sợ, rón rén lại gần mới thấy hóa ra là Triệu Nhạc, thằng nhóc này nói thế mà lại ngủ sô pha nhà cậu thật.
Lâm Hưởng ngồi xổm xuống, lấy ngón tay chọc mặt cậu ta, Triệu Nhạc ngủ say như lợn chết, chọc bẹo cấu véo đều không phản ứng. Lâm Hưởng thở dài, đã là chủ thì không thể để kệ khách nằm chết rét ngoài phòng khách thế này được, cậu khom người bế Triệu Nhạc về phòng mình. Triệu Nhạc vừa tiếp xúc với mặt giường một cái liền cuộn tròn ôm chăn thành vỏ ốc, thì thầm nói mớ xong lại ngủ ngon lành.
Lâm Hưởng nhịn không được cười khẽ, kéo chăn đắp lại cho cậu, đi ra rửa qua cái mặt rồi kiếm cái bỏ bụng, thuốc cảm phải uống sau khi ăn, cậu lại lười không muốn ra ngoài mua, sau đó quay lại sô pha nằm vật ra.
Cậu hẹn Trương Chí 9 giờ, bữa trước lỡ hẹn không đi xem phim được, lần này hai người hẹn nhau ở trung tâm giải trí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-cong-moi-la-tuyet-sac/1311119/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.