Tuyệt vời, tôi sẽ giúp bạn định dạng lại chương truyện này với dãn cách dòng hợp lý để dễ đọc hơn.
Chương 26
Đỗ Mặc ngơ ngác như bị đ.á.n.h úp.
Phùng Dị mà không biết Tống Xương Tuấn... thì còn ra gì nữa? Rốt cuộc cậu có xuyên truyện thật không vậy?
Diễn biến này là cái quái gì thế?!
Phùng Dị nheo mắt lại, giọng trầm xuống:
“Cậu ta là ai?”
“Một Omega, khách hàng mới.”
Đỗ Mặc bỗng thấy căng thẳng, không dám nhìn thẳng Phùng Dị.
Vì im lặng quá lâu, khóa xe tự động “cạch” một tiếng – khóa lại lần nữa.
Giọng Alpha trầm xuống – với một Beta, đó là tín hiệu nguy hiểm.
Bầu không khí căng thẳng khiến Đỗ Mặc phải vận hết công suất não, tìm ra một lý do vừa không phải nói dối, vừa nghe có vẻ hợp lý.
“Ban sáng cậu ấy hỏi tôi về anh... Hỏi... hỏi anh từng có mấy Omega."
Đến phút chót, Đỗ Mặc mới nhớ ra lời Tổng Xương Tuấn từng nói.
Là Tống Xương Tuấn hỏi trước!
Không phải cậu!
Nhưng...
Cậu ấy hỏi cái gì không hỏi – lại hỏi chuyện Phùng Dị từng có bao nhiêu Omega.
Mà cậu lại... lỡ miệng nói ra luôn!
Trời ơi...
Đỗ Mặc nhắm tịt mắt, không dám nhìn Phùng Dị, chỉ dám dựng tai lên nghe động tĩnh.
Phùng Dị chống khuỷu tay lên vô lăng, nghiêng đầu nhìn Đỗ Mặc, khóe môi hơi nhếch.
Beta kia mặt hơi ửng đỏ, hàng mi dài cong khẽ run.
Cậu như nín thở suốt cả quãng thời gian Phùng Dị nhìn mình — ít nhất là mười mấy giây.
Trong đôi mắt sâu thẳm của Alpha, chỉ có một người – Beta ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-beta-dien-khong-noi-nua-roi/4945406/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.