“Quan hệ cũng không gọi là thân lắm.”
Đỗ Mặc cẩn trọng đáp.
“Thực tập sinh mới được phân về chỗ tôi hôm nay... thì... khá dễ thương.”
“Cậu có hứng thú với cậu ta à?”
Hả? Tôi có hứng thú với cậu ta? Phùng Dị đang hỏi cái gì vậy?
Tôi là một Beta, sao lại đi thích một Omega được chứ!
Thật sự là...
Đỗ Mặc nghẹn lời.
Trong lòng thầm nghĩ:
Anh là Alpha, không để tâm đến Omega thì thôi, sao lại quay sang soi tôi?
Cậu cố gắng lái câu chuyện về phía Trì Tĩnh thêm vài lần, nhưng Phùng Dị vẫn không mấy quan tâm.
Đỗ Mặc đành bỏ cuộc — thôi thì không đau đầu, hệ thống chắc cũng ghi nhận nỗ lực của mình rồi.
Phùng Dị không hứng thú, thì đâu phải lỗi của cậu.
Điện thoại đặt trên bàn rung lên một cái, mặt bàn gỗ khiến âm thanh vang rõ.
Tin nhắn từ Trưởng phòng Triệu:
[Tiểu Đỗ, Trì Tĩnh là Omega, đừng quá khắt khe với cậu ấy]
Đỗ Mặc: “...”
Thì ra đây là lý do Trì Tĩnh có thể ngang nhiên nói “em không biết viết” mà vẫn thấy mình đúng.
Nhưng cậu đã khắt khe chỗ nào?
Không biết viết báo cáo – cậu dạy từng bước một.
Muốn về sớm – cậu mắt nhắm mắt mở, chẳng hề làm khó.
Đỗ Mặc thật sự không biết phải trả lời tin nhắn thế nào.
Giải thích rằng mình không hề khắt khe lại giống như đang biện hộ, đổ trách nhiệm.
Ai biết Trì Tĩnh đã nói gì với cái “anh trai” kia...
Cậu liếc đồng hồ — hơn bảy giờ.
Trưởng phòng Triệu chắc vẫn đang ăn với người của Nhất Tinh, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-beta-dien-khong-noi-nua-roi/4941062/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.