Edit: Ryal
Dung Ngọc rất bình tĩnh: "Những thứ có giá trị nằm trên bàn trang điểm".
Tên cướp kia nhịp nhịp chân hai lần, giọng điệu trở nên ngả ngớn: "Ta đổi ý rồi, ta muốn cướp sắc".
Bàn tay vốn đang mân mê trên cổ cậu bắt đầu trườn xuống dưới, vuốt ve xương quai xanh mảnh dẻ, lớp chai mỏng trên những ngón tay thon dài khiến làn da mịn màng chuyển màu hồng rực.
"Da dẻ mềm mại thế này, vừa nhìn đã biết em được người nhà nâng niu chiều chuộng". Gã trai để lại những dấu tay trên khắp cơ thể Dung Ngọc bằng những cử chỉ đầy suồng sã. "Em nói xem, ban nãy em vừa làm gì thế? Hửm?".
Dung Ngọc thản nhiên đáp: "Thủ dâm". Giọng cậu khàn đi vì tình dục.
"Thủ dâm?". Gã trai cười xùy một tiếng, cúi xuống bên cậu, hơi thở nóng rực phả vào vành tai khiến làn da nơi ấy ửng lên sắc hồng.
Hắn vừa mút vành tai Dung Ngọc vừa hỏi: "Chẳng phải công tử nhà giàu như em thường có những người hầu chuyên phục vụ chuyện gối chăn ư? Cớ sao em phải tự giải tỏa cho mình?".
"Đúng là có một tên". Vành tai Dung Ngọc vốn mẫn cảm, cậu run run, nhưng ngữ điệu vẫn vô cùng bình tĩnh. "Hắn đi rồi".
Chẳng biết câu nói ấy đã chạm đến dây thần kinh nào của tên cướp, bởi cậu cảm nhận được hơi thở của hắn bỗng nặng nề hơn, giọng hắn cũng trở nên tàn độc: "Hay ta tìm nó về để em tiếp tục ở bên nó nhé, được không?".
Dung Ngọc thản nhiên đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-ac-doc-khong-muon-song-nua/3558229/chuong-85.html