Edit: Ryal
Hai người dây dưa trong thùng tắm gần nửa canh giờ, nước dần nguội, Sở Đàn bèn dùng khăn lau sơ người cho Dung Ngọc rồi bế cậu lên giường làm tiếp.
Mái tóc đen mượt xõa tung khắp ga trải giường trắng xóa, trên mặt cậu vẫn còn vương nước, mắt môi đều đỏ ửng. Cơ thể cậu chao đảo theo từng nhịp thúc, biểu cảm trụy lạc ngẩn ngơ, hệt như một người cá [1] xinh đẹp đang khiêu vũ giữa đại dương rộng lớn.
[1] Ở đây tác giả dùng từ 海妖 – hải yêu, kiểu giống với Siren trong thần thoại Hy Lạp, chứ không phải tiên cá bình thường.
Nhưng người cá không có đuôi, chỉ có đôi chân thon dài như ngọc đang bị tên biến thái làm càn nâng niu trong tay mà thưởng thức.
Sở Đàn nắm mắt cá chân thon gầy, vừa thúc eo vừa cuồng nhiệt hôn liếm.
Hắn liếm từ dưới lên trên, gai lưỡi lướt dọc gót chân rồi đảo quanh phần lõm mềm mại ở gan bàn chân cậu. Chân Dung Ngọc bị nhấc lên cao, cũng chẳng thể dùng sức, trắng nõn mà mềm mại, nhỏ bé lại gầy gò, hệt như một pho tượng tạc bằng ngọc trắng.
Sở Đàn yêu đôi chân ấy da diết, hắn liếm hết một lượt, tình cảm si mê như sắp trào ra từ đôi ngươi đen thẳm.
Dung Ngọc đã bị chơi sắp ngất, thế mà trông thấy cảnh tượng kia cậu vẫn vừa rên vừa chửi hắn là đồ biến thái.
Rõ ràng đôi chân cậu không có cảm giác gì. Nhưng cái nóng rực từ ánh mắt thấp hèn đó len lỏi từ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-ac-doc-khong-muon-song-nua/3558192/chuong-48.html