Edit: Ryal
Sở Đàn nằm ngửa trên thềm đá, hai tay bị trói gô trên đỉnh đầu, rọ mõm đen che mất nửa gương mặt, chỉ còn đôi mắt hẹp dài và u ám đang theo dõi chủ nhân.
Dung Ngọc cưỡi trên vòng eo săn chắc, vạt áo nửa khép nửa hở, làn da trắng mịn màng. Hai đầu ngực đỏ thắm – thứ sắc màu khác biệt duy nhất – dường như đang lấp lánh theo từng động tác của cậu.
Đôi chân thon dài tách sang hai bên không chút sức lực, bắp đùi mềm mại tì thành ngấn, xuống thêm chút nữa là những dấu hôn đã chuyển sang màu đỏ thẫm, rũ bỏ sắc hồng.
Dung Ngọc dồn hết trọng lượng cơ thể lên Sở Đàn, nhưng hắn không hề thấy nặng. Tiểu thiếu gia nhẹ lắm, nhẹ đến mức hắn chỉ muốn ưỡn eo thúc vào người cậu thật nhanh.
Thế mà chỉ cần hơi động đậy, Sở Đàn đã bị Dung Ngọc trừng mắt như đang cảnh cáo. Hắn đành nằm im chờ cơ hội.
Dung Ngọc không hề hay biết con chó hư kia lại ấp ủ âm mưu gì, cậu cứ nghĩ mình đã kiểm soát được hắn nên rất vui vẻ. Trước nay cậu luôn bị đè xuống, lần này cuối cùng cũng trở thành người chiếm thế thượng phong.
Cậu xoa nắn những bắp thịt kia chẳng chút kiêng dè, những đường cong săn chắc phập phồng bên dưới lòng bàn tay, nóng rẫy, nhẵn nhụi.
Dung Ngọc cong môi, hiển nhiên rất hài lòng với dáng người của kẻ bên dưới – cậu đã thích thú từ trước, giờ lại càng thấy hắn rất gợi cảm.
dương v*t hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-ac-doc-khong-muon-song-nua/3558184/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.