Nhiếp Sơ Ngữ từ từ mở mắt, cả căn phòng tối đen. Đây là một căn nhà cũ, xungquanh đều là nhà cao tầng, cho dù là ban ngày cũng không được sáng sủacho lắm, huống hồ là ban đêm, khi đã kéo kín hết rèm cửa. Cô giơ tay bật ngọn đèn nhỏ hình con chuột kẹp ở đầu giường. Phòng ốc ở đây đã cũ, đến vị trí bật đèn cũng ở ngoài cửa. Đầu giường vốn không có công tắc, côcảm thấy quá bất tiện nên đã lên mạng mua chiếc đèn bàn hình chuột này,không những tiện lợi mà giá cả cũng rất phải chăng.
Ánh sáng đènbàn khá hạn chế, căn phòng cũng không sáng hẳn lên, chỉ có điều để nhìnrõ tất cả mọi thứ thì không thành vấn đề. Cô thích thứ ánh sáng như vậy, cho dù tỉnh dậy giữa giấc mơ đôi mắt cũng sẽ không bị khó chịu.
Cô ngồi dậy, nhíu chặt đầu mày rồi lại đưa tay day day ấn đường. Khi đãhoàn toàn tỉnh táo, cô mới nhận ra mình vừa nằm mơ. Chẳng biết thế nàomới được gọi là ác mộng, là chuyện khiến người ta cảm thấy sợ hãi haychuyện người ta không muốn nhớ? Kì lạ thật, chuyện ấy đã qua lâu như vậy rồi, cô chưa từng chủ động hồi tưởng, sao bỗng nhiên lại có giấc mơnày? Cô là một kẻ rất hèn nhát, bản năng thấy lợi thì theo, thấy hại thì tránh, những thứ có thể làm tổn thương mình, cô sẽ không chủ động nhớtới, cho dù nguyên nhân gây thương tổn có là gì. Không nhớ, giống nhưcài đặt một phím xóa ở nơi kí gửi hồi ức, theo sự xoay vần của thờigian, nó sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoa/2489406/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.