“Tao nói cho mày nghe này, Biên Dịch! Lời nói đừng nói bậy!” Biên Thanh Thành không tin, đè thấp âm thanh cảnh cáo.
“Tùy ông nghĩ như thế nào, ông có thể về hỏi, không biết cô ta có thể thừa nhận hay không, đương nhiên, ông cũng có thể không tin.” Cậu không quan tâm nói.
Biên Dịch 16 tuổi xấu hổ nói những lời này cho người khác, nhưng cậu 18 tuổi đã có thể thản nhiên nói ra.
Thấy gương mặt không thể tin tưởng mà trầm xuống của Biên Thanh Thành, không thể không nói, đạt được mục đích, trong lòng thậm chí bốc lên một sự sảng khoái.
Không đến một phút, Biên Thanh Thành đẩy ghế ra, khi vội vàng rời đi không cầm theo túi tài liệu. Tiếng kéo ghế chói tai làm nhân viên phục vụ trong tiệm nhìn qua.
Biên Dịch lẳng lặng ngồi một lát, cho đến khi không khí quay về an tĩnh, mà Thẩm Lê cũng đang chìm trong sự khiếp sợ vô hạn và đau lòng, thật giống như trái tim bị người hung hăng bóp chặt.
Mãi cho đến khi Biên Dịch đi đến bên cạnh cô: “Còn ngồi? Đi thôi.”
Thẩm Lê không kịp thu hồi sự đau lòng trên mặt, trợn to mắt kinh ngạc nhìn cậu: “Em biết chị ở đây?”
“Ban đầu không biết, sau đó ánh mắt của chị sắp chọc thủng em rồi, em còn đang nghĩ xem chị gái nào lại coi trọng em.” Cậu còn tâm tình nói đùa, nắm tay cô đi đến quầy bar, vừa tính tiền vừa nói: “Làm sao chị lại đến đây?”
“Thực xin lỗi em trai, buổi sáng chị thấy ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoa-va-bau-troi-sao/3330385/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.