Trải qua lần thi thử đầu tiên thì bắt đầu học bù, quản lý cũng không nghiêm khắc như trước đó, thật nhiều việc đều mở một con mắt, nhắm một con mắt.
Nhưng thời gian Biên Dịch về nhà vẫn rất ít, mỗi lần trở về không gặp được Thẩm Lê mấy lần, cố tình chị gái này giống như lại có linh cảm, cả ngày không chui ở trong phòng vẽ tranh, cũng đi ra ngoài lêu lổng với Giang Hạ.
Mỗi ngày hai người nói chuyện phiếm như bạn qua mạng với nhau trên WeChat, cái này làm cho Biên Dịch đột nhiên có loại cảm giác như nam sinh ngây thơ bị lừa tình vậy.
Giang Thành đã tiến vào rét đậm, ba ngày hai đầu tuyết lớn làm thành phố bị phủ trắng, mỗi người cũng bất đắc dĩ bọc áo lông vũ rất dày.
Hôm nay, mọi người đều vừa mới ăn xong cơm chiều, thời gian chờ tiết tự học buổi tối vô cùng dài, tốp năm tốp ba trong phòng học tụ tập lại với nhau, tiếng người ồn ào.
Vốn dĩ Biên Dịch ngồi trên chỗ ngồi thất thần làm bài tập, bỗng nhiên cảm thấy điện thoại trong cặp sách rung lên.
Bốn phía không ai chú ý đến, cậu cầm điện thoại đến phòng bên cạnh.
“Alo?”
Lọt vào tai là âm thanh hơi bất ổn của Thẩm Lê, tốc độ nói chuyện của cô rất nhanh.
“Chị nhặt được một con mèo ở bên ngoài tiểu khu, thoạt nhìn là có người nuôi, nhưng bây giờ nó bị trói vào cạnh bồn hoa, không biết đã bị trói bao lâu, cả người nó bây giờ đều run rẩy, hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoa-va-bau-troi-sao/3330370/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.