Ngày đầu tiên nhập học, Cố Trung cho rằng cuộc sống sinh viên ở trường học tồi tàn này sẽ trở nên nhàm chán.
Nhưng trên thực tế cũng không tính là nhàm chán, mà đến bây giờ cậu mới nhận ra rằng đó là bởi mỗi ngày cậu đều đến pháo đài.
Có việc làm, có trò hay để xem, có người trêu đùa, còn có người kể chuyện.
Đôi khi nghĩ lại mới thấy thật kì lạ. Đối mặt với Tề Việt thỉnh thoảng lại trêu chọc mình, cậu bắt đầu là thấy khó chịu, muốn đáp trả, sau đó dần dần bất lực, mà cuối cùng là tận hưởng… tận hưởng?
Cũng không chính xác, đúng hơn phải là thích.
Nói tóm lại, từ khi nằm viện cậu vẫn chưa gặp Tề Việt, không có người hết lần này đến lần khác ‘tấn công’ cậu, bất ngờ trêu chọc, cậu cảm thấy ngày trôi qua thật không muốn sống, cứ như là đang thất tình.
Máu M đột nhiên dâng trào.
Tề Việt hiện tại biến mất, nhưng Cố Trung cho rằng đó là bởi lời hứa với lão què chân, ngày đó hắn đã đồng ý với lão sẽ rời đi.
Về việc hắn cắt đứt quan hệ với mình, cậu cũng tương tự liệt kê vào danh sách “Cam kết với ba mẹ Cố Trung”, hắn là đã đồng ý với ba mẹ cậu sẽ cách xa cậu một chút.
Còn liệu trong chuyện này có mấy phần là quyết định của Tề Việt, Cố Trung quyết định không nhắc đến. Cho dù có cũng là hành động bất đắc dĩ. Dù sao năm trăm đồng tiền điện thoại kia chắc chắn là do Tề Việt chuyển sang.
Vậy nên cậu càng phải tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-dai/241850/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.