Chương trước
Chương sau
Rõ ràng là chiếc Vespa của Becker là phương tiện nhỏ nhất đi với tốc độ như phá hỏng đường băng Seville. Nó đang đi với tốc độ lớn nhất- 93km/h, tiếng rền rĩ phát ra từ động cơ nghe giống tiếng cưa xích hơn là tiếng xe máy. Rủi ro là nó đang chạy dưới công suất cần thiết để đến được chiếc máy bay. Qua gương chiếu hậu, Becker thấy chiếc taxi đã đi được hơn một trăm mét. Nó đánh võng ra khỏi khu đường băng tối tăm.
Ngay lập tức chiếc xe lấy lại thăng bằng. Becker nhìn về phía trước. Dưới bầu trời đêm, anh thấy những bóng khu chứa máy bay ở phía xa, cách đó khoảng 900 mét. Anh tự hỏi không biết liệu từ đây đến đó thì chiếc taxi có vượt xe anh không. Anh biết Susan trong hai giây có thể làm phép toán cho anh. Đột nhiên Becker thấy sợ hãi, anh chưa bao giờ có cảm giác như vậy.
Anh cúi đầu, vặn hết ga. Chiếc Vespa đang đi hết tốc độ. Becker đoán chiếc taxi đang đi với tốc độ 170 km/h, gấp đôi xe anh. Anh nhìn ba khu chứa máy bay lờ mờ hiện ra ở phía xa. Chiếc Learjet ở khu thứ hai. Một phát đạn vang lên. Viên đạn rơi xuống đường cách Becker một vài mét. Anh nhìn lại, kẻ ám sát đang thò đầu ra ngoài cửa, ngắm vào mục tiêu. Becker bất thình lình đổi hướng đi, chiếc gương xe của anh vỡ tan. Anh có thể thấy tác động của viên đạn trên phía tay cầm. Becker nằm sạt người xuống xe. Anh kêu lên: "Chúa hãy giúp con!"
Phần đường trước mặt Becker trở nên rõ hơn. Chiếc taxi đang tiến gần anh hơn. Ánh đèn taxi chiếu đường như những hình bóng ma quái. Lại một phát đạn nữa. Viên đạn trượt qua thân xe. Becker cố không để xe bị đổ. Mình phải đến nơi để máy bay.
Anh tự hỏi không biết liệu viên phi công có thấy họ đang đến không Liệu anh ta có vũ khí không nhỉ? Anh ta có mở cửa đúng lúc không? Nhưng khi Becker tiến đến khu để máy bay, anh nhận thấy một vấn đề nghiêm trọng đang xảy ra. Anh không thấy chiếc Learjet nào cả. Anh nhìn mờ mờ và cầu nguyện rằng mình đang bị ảo giác. Nhưng không phải. Khu để máy bay trống trơn. Ôi lạy Chúa, chiếc máy bay! Khi hai chiếc xe lao thẳng vào khu để máy bay trống trơn,
Becker tìm lối thoát một cách tuyệt vọng. Bức tường sau của toà nhà làm bằng kim loại lượn sóng, chẳng có cửa hay cửa sồ nào cả. Chiếc taxi gầm lên ngay bên cạnh Becker. Anh nhìn sang bên trái, thấy Hulohot đang giơ súng lên.
Phản xạ. Becker nhấn mạnh vào phanh xe. Anh đi chậm lại. Sàn khu để máy bay đầy dầu trơn. Chiếc Vespa trượt dài. Bên cạnh anh, tiếng taxi rít lên chói tai khi phanh và bánh xe trượt dài trên bề mặt trơn tuột. Chiếc xe quay tít quanh đám khói và những miếng cao su đang cháy lên chỉ cách chiếc Vespa vài mét. Ngay bên cạnh nhau, hai chiếc xe ngoài sự kiểm soát lướt qua đề tránh đụng phải phía sau khu nhà. Becker tuyệt vọng dậm phanh nhưng chiếc xe không có khả năng bám đất, như là lái xe trên băng vậy. Trước mặt anh, bức tường kim loại hiện ra. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Khi chiếc taxi quay tròn điên cuồng bên cạnh anh, Becker đối mặt với bức tường và chờ đợi hậu quả.
Có tiếng va chạm inh tai nhức óc giữa thép và bức tường kim loại Nhưng anh không cảm thấy đau đớn. Becker thấy mình vẫn cưỡi trên chiếc Vespa, nảy lên nảy xuống trên đồng cỏ. Cứ như thể là bức tường đã biến mất trước mắt anh. Chiếc taxi vẫn ở bên cạnh anh, lật nghiêng trên cánh đồng. Một màng kim loại khồng lồ từ phía sau bức tường khu nhà để máy bay đổ xuống mui chiếc taxi, mồi nảy lên lướt qua đầu Becker. Tim đập mạnh, Becker rồ chiếc Vespa và biến mất trong đêm.
Khi hoàn thành những lỗ hàn cuối cùng, Jabba thở nhẹ nhõm. Ông ta tắt mỏ hàn, đặt chiếc đèn nhỏ xuống và nằm một lát trong bóng tối dưới gầm chiếc máy chủ. Ông mệt mỏi. Cổ ông đau nhức.
Công việc bên trong các thiết bị luôn bị cản trở, đặc biệt là với khổ người của ông. Và họ thì cứ làm chúng ngày càng nhỏ hơn, ông nghĩ. Khi Jabba nhắm mắt lại để tận hưởng giây phút thư giãn, nhưng có ai đó phía bên ngoài kéo ủng của ông.
Midge tìm thấy mình rồi. Ông rên rỉ. - Jabba, ra đi!
Ông miễn cưỡng trượt ra. - Chúa ơi, Midge! Tôi đã bảo với bà…
Nhưng đó không phải là Midge. Jabba nhìn lên ngạc nhiên. - Soshi?
Soshi Kuta là một cô gái gầy nhẳng chỉ nặng 45kg. Cô ta là cánh tay phải của Jabba, một chuyên viên An ninh hệ thống giỏi, tốt nghiệp MIT(1). Cô ta thường làm việc khuya cùng với Jabba và là nhân viên duy nhất không bị ông quát nạt. Cô ta nhìn thẳng vào ông, hỏi: - Vì lí do quái quỷ gì mà ông không trả lời điện thoại hay tin nhắn của tôi?
- Tin nhắn của cô - Jabba nhắc lại. - Tôi nghĩ đó là…
- Thôi đừng bận tâm, có điều gì rất lạ đang xảy ra trong cơ sở dữ liệu chính. Jabba kiểm tra đồng hồ.
- Lạ à - Giọng ông trở nên quan tâm hơn đến lời của Sohsi Kuta. - Cô nói cụ thể hơn xem nào? - Ông nói.
Hai phút sau, Jabba lao xuống sảnh đi về phía phòng dữ liệu. Chú thích:
(1) MIT học viện công nghệ Massachusett..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.