Strathmore bước ra khỏi phòng làm việc đi tới đầu cầu thang, khẩu súng giắt bên hông. Susan đi ngay phía sau, cô băn khoăn không biết liệu Hale có còn ở trong Node 3 không. Ánh sáng từ thiết bị kiểm tra của Strathmore đằng sau họ, phản chiếu hai cái bóng kì quái trên cầu thang gỗ. Susan đi gần chỉ huy hơn. Ánh sáng yếu dần khi họ ra xa cánh cửa. Và rồi họ khuất dần trong bóng tối. Ở Crypto lúc này chỉ có ánh sáng từ những vì sao và ánh sáng lờ mờ từ cánh cửa sổ đã rạn của Node 3.
Strathmore tiến về phía trước, tìm đường dẫn tới chiếc cầu thang hẹp. Chuyển khẩu Beretta sang tay trái, tay phải ông dò dẫm tìm lan can. Cánh tay trái của ông đã từng dính một viên đạn, ông phải dùng cả tay phải để hỗ trợ. Ngã xuống chiếc cầu thang này, người ta có thể bị liệt suốt đời, và trong kế hoạch về hưu của ông không được có mặt cùng chiếc xe lăn. Bóng tối của khu Crypto làm Susan chẳng nhìn thấy gì cả. Cô bước xuống cầu thang, một tay bám vai Strathmore. Ngay cả khi hai người chỉ cách nhau chưa đầy một mét, cô cũng không thể nhìn thấy chỉ huy ở đâu. Bước trên cầu thang, cô phải dò dẫm từng bậc.
Susan bắt đầu cảm thấy e ngại về việc mạo hiểm đi xuống Node 3 để lấy mật khẩu của Hale. Chỉ huy cứ một mực cho rằng Hale sẽ không điên khùng đến mức làm gì để họ bị thương nặng nhưng Susan không hề chắc chắn về điều đó. Hale đang ở trong tình trạng tuyệt vọng. Hắn chỉ có hai sự lựa chọn: thoát khỏi Crypto hoặc bị tống giam. Trong cô vọng lên một giọng nói mách bảo cô hãy chờ điện thoại của David rồi dùng mật khẩu anh mang về. Nhưng cô biết không có gì đảm bảo là David sẽ tìm ra nó. Cô băn khoăn tại sao David lại đi lâu thế. Cô dằn sự sợ hãi lại rồi tiếp tục bước đi.
Strathmore bước xuống nhẹ nhàng. Không cần thiết phải báo động cho Hale biết là họ đang tới gần. Khi gần xuống chân cầu thang, Strathmore đi chậm lại, dò dẫm những bước cuối cùng. Khi ông tìm thấy bậc thang đó, gót chân ông gõ nhẹ lên nền đá lát màu đen. Susan nhận thấy vai ông căng ra. Họ đang ở khu vực nguy hiểm. Hale có thể nấp ở bất cứ nơi nào xung quanh đây. Xa xa, ngay phía sau TRANSLTR là nơi họ cần đến: Node 3. Susan mong sao Hale vẫn đang ở đó, nằm trên sàn nhà và rên rỉ vì đau đớn.
Strathmore đi qua khu rào chắn, ông chuyển khẩu súng sang tay phải. Lắng lặng, ông ta đi sâu vào trong bóng tối. Susan giữ chặt vai ông. Nếu cô bị lạc mất ông, cách duy nhất cô có thể tìm lại ông là lên tiếng. Mà nếu vậy thì Hale có thể nghe thấy họ. Khi họ an toàn và đã đi xa khu vực cầu thang, Susan nhớ lại trò rồng rắn lên mây mà hồi còn nhỏ cô hay chơi lúc nửa đêm- giờ cô đã trưởng thành, xa vòng tay bao bọc của gia đình, cô đã bước ra cuộc sống mênh mông rộng lớn và rất dẻ bị tổn thương. TRANSLTR trông giống một hòn đảo cô độc nằm trên một biển bóng tối mênh mông. Cứ vài bước, Strathmore lại dừng lại, giữ chặt khẩu súng và nghe ngóng xung quanh. Tiếng động duy nhất là tiếng o o yếu ớt phát ra từ phía dưới. Susan muốn kéo ông quay lại trụ sở chính để được an toàn. Dường như có bóng người ở khắp nơi quanh cô.
Cách TRANSLTR chừng nửa đường, sự tĩnh lặng của Crypto bị phá vỡ. Đâu đó trong bóng tối, ngay bên phải họ, một âm thanh chói tai vang lên xé tan màn đêm. Strathmore lảo đảo. Susan lạc mất ông. Cô sợ hãi đưa tay ra mò mẫm tìm kiếm. Nhưng vị chỉ huy không còn ở đó nữa. Cô không còn thấy vai ông đâu nữa, tất cả chỉ là một khoảng không trống trải. Cô loạng choạng bước lên phía trước Tiếng còi vẫn tiếp tục kêu. Nó phát ra đâu đây. Susan đi một vòng trong bóng tối. Chỉ có tiếng xột soạt của quần áo. Đột nhiên tiếng còi dứt. Susan như hoá đá. Một giây sau, một bóng người, như thể từ trong những cơn ác mộng khủng khiếp nhất thời thơ ấu của cô xuất hiện. Một khuôn mặt xanh xao, ma quái hiện ra ngay trước mắt cô. Đó là gương mặt của một con quỷ với cái bóng nhọn phình ra phía trên và những phần méo mó biến dạng. Cô nhảy lùi về phía sau, toan quay người chạy nhưng cái bóng đó đã chộp lấy tay cô và ra lệnh. - Không được cử động!
Trong giây lát cô nghĩ mình đang nhìn thấy Hale trong đôi mắt ghê gớm đó. Nhưng đó không phải là giọng nói của Hale, còn cử động thì quá nhẹ so với Hale. Đó là Strathmore. Dưới ánh đèn từ vật phát sáng Strathmore rút ra từ túi quần, Susan có thể nhìn thấy ông ta. Cô thở phào nhẹ nhõm. Vật trong tay Strathmore là loại LED điện tử, và nó phát ra ánh sáng màu xanh. - Chết tiệt! - Strathmore chửi thầm - Máy nhắn tin của tôi - Ông nhìn chăm chăm một cách tức tối vào cái máy nhắn tin trong lòng bàn tay. Ông đã quên bật chế độ rung. Thật trớ trêu, ông đã phải ra tận cửa hàng điện tử để cài đặt thiết bị rung. Ông ta đã phải bỏ tiền ra để giấu không cho ai biết ông có cái máy này. Hơn ai hết, Strathmore hiểu rõ rằng NSA luôn theo dõi rất kĩ từng nhân viên.
Strathmore phải tuyệt đối giữ bí mật những tin nhắn điện tử gửi đến và gửi đi từ cái máy nhắn tin này. Susan đưa mắt nhìn quanh, lòng bất an. Nếu vài phút trước Hale không hay biết họ đang ở đây thì hẳn bây giờ hắn đã phát hiện ra. Strathmore nhấn một vài phím và đọc tin nhắn vừa gửi đến. Ông khẽ rên lên. Lại thêm một tin xấu từ Tây Ban Nha, không phải từ David Becker mà từ một đối tác khác cũng do Strathmore cử đến Seville.
Cách đó ba ngàn dặm, một chiếc xe tải di động đang lướt đi trên các con đường vùng Seville chìm trong bóng tối. Nó đang thực hiện nhiệm vụ do NSA giao theo mật vụ Umbra từ một doanh trại quân đội ở Rota. Hai người ngồi trong xe có vẻ mặt rất căng thẳng. Đây không phải là lần đầu tiên họ nhận được lệnh khẩn cấp từ Fort Meade (trụ sở chính của NSA),nhưng thông thường thì họ nhận được lệnh không trực tiếp do lãnh đạo cấp cao truyền thẳng xuống như lần này.
Người ngồi trên ghế lái với qua vai hỏi người bên cạnh. - Có tín hiệu gì về anh chàng đó không?
Đôi mắt người còn lại ngồi trong xe không rời khỏi ống dẫn trên máy quan sát truyền hình góc rộng đặt trên nóc. - Không. Cứ lái đi! - người kia trả lời.