Trước mắt, Tang Tiếu cảm thấy cô như đang xem lại nhật ký một phần cuộc đời của mình. Một ít việc lớn từ khi sinh ra đến lớn lên đều có thể đối ứng chính xác trên tư liệu.
Nhưng...
Có một số việc, ngũ sư huynh không nên biết được chứ!
Sau khi tự tin tăng lên, Tang Tiếu đã rất ít khi cho rằng mình ngốc nghếch. Nhưng hiện tại, Tang Tiếu thật lòng muốn nói mình ngốc. Một chuyện vô cùng đơn giản, dù cô có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra nổi.
Tuy muốn cho một người tin tưởng trước đó mình vẫn luôn sống trong thế giới game mobile là rất khó, nhưng có xuyên sách ở phía trước, một ít suy đoán nhìn như vớ vẩn vẫn hiện lên ở trong đầu Tang Tiếu.
Tang Tiếu hiếm khi mất ngủ.
Hôm sau, mưa dầm dề. Sáng sớm sau khi tỉnh, Quý Kỳ Tây nhìn mưa phùn kéo dài ngoài cửa sổ, trong lòng tiếc nuối ông trời không chiều lòng người. Anh không thể gọi Tang Tiếu chạy vòng quanh núi tập thể dục buổi sáng.
Chưa đến bảy giờ, anh rửa mặt xong xuống lầu, vừa phê công văn của công ty trong máy tính vừa chờ Tang Tiếu ăn bữa sáng.
Bảy giờ rưỡi, Quý Lâm Xuyên xuống lầu. Bảy giờ bốn mươi phút, Nhậm Tương xuống lầu. Tám giờ, Tịch Ngôn Vãn và Thẩm Thư Triệt cũng xuống lầu.
Trong nhà ăn, năm người hai mặt nhìn nhau, trăm miệng một lời: “Tang Tiếu đâu?”
Một mảnh lặng im.
Ngày thường, ở chung dưới một mái hiên đã lâu, mọi người đều hiểu đồng hồ sinh học của nhau. Trong đó, Tang Tiếu và Quý Kỳ Tây xuống lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-xuyen-vao-showbiz-ta-cam-nham-kich-ban-hay-ra-ve-/3608415/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.