[Người đại diện của Tang Tiếu... Hóa ra là cậu ấm nhà giàu siêu cấp xuống dưới trải nghiệm cuộc sống à?! Hơn nữa, Quý Lâm Xuyên cũng là cậu ấm đời ba siêu cấp???] [Người chị em phía trên xem ra không chịu hóng hết tin nóng rồi. Người đại diện của Tang Tiếu tên Quý Kỳ Tây, là ông chủ chính thức của công ty Thước Kiều. Khó trách công ty Thước Kiều chiều Tang Tiếu như công chúa nhỏ. Bọn họ là đang chiều bà chủ tương lai!] [Thất Tịch, Thước Kiều (cầu Ô Thước)? Nhà họ Quý thật sự chiều đứa con trai có lúc tuổi già này, mở riêng cho anh một công ty để luyện tập.] [Ha ha ha ha, nói đến tên, tôi vốn chỉ cảm thấy tên thuận miệng, lòng nói không hổ là gia tộc có nội tình. Vừa nói xong, lại vừa nhìn bất ngờ thấy con gái đang dán bảng ghép vần lên tường.] [Những chị em phía trên chỉ thấy nhà giàu! Mấy người không chú ý quan hệ của Quý Kỳ Tây và Quý Lâm Xuyên à?!] [Chú ý! Tôi mới hỏi Tang Tiếu ở Weibo là ngày thường Quý Lâm Xuyên có gọi cô ấy là thím nhỏ không? [Đầu chó]] “Có người ấy mà! Tâm cơ!” Tịch Ngôn Vãn dựa nghiêng trên sô pha, cười như không cười nhìn Quý Kỳ Tây: “Anh đã nói với anh cả anh về chuyện phim trước rồi à?” Tang Tiếu ở phòng làm việc tầng ba sáng tác, mà Quý Kỳ Tây vừa làm việc xong về nhà đã bị bốn người Tịch Ngôn Vãn chặn ở trong phòng khách. Mấy người Tịch Ngôn Vãn ảo não. Lần trước Tang Tiếu đóng "Hành động ưng đen", bọn họ thua bởi Quý Kỳ Tây trên việc bao hết vé. Hiện tại, Tang Tiếu là diễn viên chính "Đọ sức trên không", bọn họ vẫn thua bởi Quý Kỳ Tây trên việc tuyên truyền. Ở đối diện Tịch Ngôn Vãn, Quý Lâm Xuyên mệt lòng duỗi tay che mặt lại. Anh căn bản không duy trì được vẻ lạnh lùng luôn hiện ra trước màn ảnh: “Ngôn Vãn, mời gọi bố tôi là Tổng Giám đốc Quý. Trước mắt, tôi không hy vọng lại từ trong miệng người khác nghe được tiếng anh trai.” Quý Kỳ Tây lười biếng vắt chéo chân, liếc Quý Lâm Xuyên: “Hai mươi mấy năm, từ vườn trẻ gọi đến bây giờ. Cháu trai lớn, cháu trưởng thành chút đi, nhận rõ hiện thực.” “Cháu không nhận rõ!” Quý Lâm Xuyên đưa giao diện Weibo trên điện thoại cho Quý Kỳ Tây xem, xụ mặt nói: “Ở trên là một loạt tin nhắn riêng, vô số người đều tag gọi cháu là cháu trai lớn. Chú có hiểu tâm tình cháu không?” Quý Kỳ Tây nghiêm trang đồng ý: “Hiểu.” Anh nói xong, một tay chống cằm, cười lười biếng: “Cho cháu nhớ lại hiện trường xấu hổ khi bị một đám trẻ con ở nhà trẻ vây quanh gọi cháu trai lớn.” Quý Lâm Xuyên:... Các fans đều nói Quý Lâm Xuyên có khuôn mặt lạnh lùng, các anti-fans đều nói Quý Lâm Xuyên kiêu căng không coi ai ra gì. Thật ra, khi còn nhỏ Quý Lâm Xuyên rất mềm mại đáng yêu, gặp người là cười. Nhưng anh và Quý Kỳ Tây cùng đi nhà trẻ. Quý Kỳ Tây bốn năm tuổi mặc quần yếm, đeo cặp nhỏ, mỗi ngày đều gọi Quý Lâm Xuyên là cháu trai lớn. Không đến mấy ngày, các bạn nhỏ toàn nhà trẻ đều không nhớ rõ tên của Quý Lâm Xuyên, bọn họ đều gọi Quý Lâm Xuyên là cháu trai lớn. Ba người Tịch Ngôn Vãn, Nhậm Tương, Thẩm Thư Triệt liếc nhau, lập tức ngậm miệng lại, ánh mắt sáng quắc xem diễn. Quý Kỳ Tây thấy Quý Lâm Xuyên không nói lời nào, lắc đầu thở dài: “Lúc trước bọn họ vô cùng có tự giác của người bề trên với cháu. Đặc biệt Sầm Luật, thường xuyên cho cháu sữa bò, kẹo, đồ ăn vặt. Có hôm nào cháu tan học về nhà mà cặp sách nhỏ không đầy căng không?” Quý Lâm Xuyên lạnh mặt: “Chờ vừa lên xe là đều vào trong bụng chú.” “Phì.” Nhậm Tương bị thời thơ ấu của hai chú cháu chọc cười. Cô tượng trưng hơi che miệng: “Quý Kỳ Tây, anh đừng tránh đi vấn đề của Ngôn Vãn. Anh đã dặn dò trước anh trai... bố của Lâm Xuyên tuyên truyền cho phim của Tang Tiếu à?” Quý Lâm Xuyên:... Cảm ơn cô đã nuốt cái chữ “Anh” kia về. Quý Kỳ Tây duỗi người, hất sợi tóc rũ xuống: “Tôi không nói.” Hắn cầm áo khoác treo trên sô pha, đứng dậy chuẩn bị lên lầu. Trước rời đi, anh quay đầu lại nhìn về phía bốn người Quý Lâm Xuyên, nói một cách thèm đánh: “Tôi cũng chỉ khiến anh ấy nhận phỏng vấn của tạp chí kinh tế và tài chính thôi.” Nói xong, anh lại cười: “Nếu mấy người có thể độc thân từ trong bụng mẹ đến hai mươi mấy năm. Vào lúc cả nhà đều sợ hãi mấy người sẽ cô độc sống quãng đời còn lại thậm chí một mình chạy đi đâu đó tìm chết. Cuối cùng mấy người lại chịu nói chuyện yêu đương, như vậy, có lẽ bọn họ cũng sẽ mỗi ngày treo đối phương bên miệng.” Những người khác:... Độc thân từ trong bụng mẹ hai mươi mấy năm đều đáng giá kiêu ngạo à? Errr, từ tình huống hiện tại thì đúng là đáng để kiêu ngạo. Ban ngày, A Tửu ở trong đoàn làm phim nào đó mà mình đầu tư để theo dõi việc sản xuất, buổi chiều sau khi trở về thì ở phòng làm việc tiếp tục học tập. Bốn phía xung quanh cô có một loạt sản phẩm gốm và tượng điêu khắc gỗ, hơn nữa phòng làm việc cách âm cực tốt. Bởi vậy, Tang Tiếu hoàn toàn không biết gì cả về “hội nghị” dưới lầu. Mà Tang Tiếu vốn dĩ đang dồn hết tâm sức làm tượng gốm. Nghe thấy tiếng di động nhắc nhở cô mới dừng lại, chờ sau khi thấy tin nhắn trên Weibo thì khẽ nhíu mày. Mấy ngày hôm trước, Trần Thiên nhờ vào thân phận nhân viên VLLU nhắn tin hỏi Tang Tiếu ở Weibo có từng sắm vai NPC game mobile [Tiên Duyên] không. Lúc ấy cả người Tang Tiếu đều ở vào cảm xúc ngượng và xấu hổ, hơn nữa Quý Kỳ Tây ở ngoài cửa nên cũng không trả lời. Sau khi lại lần nữa thắng Thẩm Thư Triệt ở bói toán, Tang Tiếu vui vẻ hận không thể chạy một trăm vòng lớn quanh biệt thự. Tin nhắn Weibo của Trần Thiên cũng bị Tang Tiếu ném ra sau đầu. Sau khi bị người ta đè đánh mười năm, sau khi không tự tin mười năm, đột nhiên có ngày thành người mạnh nhất toàn sư môn, tâm tình khi đó của Tang Tiếu có lẽ rất nhiều người đều không thể hiểu nổi. Tương tự như như một người sau khi sinh vẫn luôn xui xẻo rất nghèo, kết quả một ngày nào đó đột nhiên trời giáng xuống giải thưởng lớn một trăm tỷ. May mắn những năm đó Tang Tiếu ở trong thôn và trong tông môn bị đè đánh, đã sớm rèn luyện được tâm trí. Cho nên, cô cũng chỉ vô cùng đơn giản vui vẻ ba ngày ba đêm. Tang Tiếu nhớ lại sự vui vẻ của mấy ngày nay, khóe môi cong lên, mắt hạnh cũng cong thành trăng non. Trước kia, các sư huynh sư tỷ bảo vệ cô. Hiện tại, cô cũng có năng lực che chở các sư huynh sư tỷ đó! [Tang Tiếu: Không có.] Sau khi Tang Tiếu trả lời tin nhắn của nhân viên VLLU trên Weibo xong, vốn định tiếp tục làm tượng gốm. Nhưng cô nhìn hai chữ [Tiên Duyên] trong tin nhắn, đột nhiên sinh ra chút tò mò. Một hai phút sau, Tang Tiếu cúi đầu nhìn icon game mobile [Tiên Duyên] vừa download xong trên màn hình di động của mình. Cô hơi mím môi, duỗi tay ấn vào icon.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]