Nếu như là trước kia Quý Kỳ Tây tất nhiên sẽ bổ sung một câu, trông thấy anh cũng bình thường, dù sao anh đẹp trai như vậy, thật sự là sáng lấp lánh giữa đám đông. Mà bây giờ, anh trả lời xong thì lại yên lặng nói thêm một câu trong lòng, Tang Tiếu cách biển người mênh m.ô.n.g đều có thể trông thấy anh, nói rõ ông trời buộc tơ hồng trên cổ tay hai người họ, ai cũng kéo không đứt. [JQX: Buổi chiều ở phiên chợ có vui không?] Tang Tiếu nhìn thấy tin nhắn thì mi mắt cong cong, cầm điện thoại chụp thỏ nhỏ, rùa đen nhỏ và mấy món quà khác gửi hết cho Quý Kỳ Tây qua Wechat: [Bé A Tửu: Vô cùng vui vẻ! Tất cả mọi người ở phiên chợ đều rất nhiệt tình rất hiếu khách, tặng em rất nhiều quà!] [Bé Tang Tiếu: Nhưng rất kỳ quái, vì sao bọn họ không tặng sư tỷ nhỉ?] Lúc ấy nhận quà Tang Tiếu chỉ lo ngơ ngác, thẳng đến trên đường về lúc Tịch Ngôn Vãn muốn cầm đồ giúp Tang Tiếu thì cô mới giật mình, những chủ quán kia vậy mà không tặng quà cho sư tỷ! Chẳng lẽ là bọn họ nhận ra sư tỷ rất có tiền, không thiếu tiền mua quà? Quý Kỳ Tây:... Lúc anh mua đồ cũng không nghĩ tới Tịch Ngôn Vãn mà. Sau khi Quý Kỳ Tây rời khỏi phòng trà thì đều đang xem livestream của kênh Mật Đào TV, trước tiên ghi lại những món đồ mà A Tửu nhìn, lại lần lượt mua lại sau đó để chủ quán tặng nó cho A Tửu. Anh chỉ mua đồ cho A Tửu, những chủ quán đó tự nhiên không có khả năng tiện thể tặng quà cho Tịch Ngôn vãn. [JQX: Hợp duyên ấy à, rất mơ hồ, người ngoài nói không rõ.] [Tang Tiếu: Anh có xem trực tiếp ạ? Bọn họ đúng là nói nhìn em hợp duyên! Ừm, nhưng em cảm thấy cũng không phải bọn họ nhìn nhị sư tỷ không hợp duyên. Trong những món quà họ tặng thật ra có mấy cái rất hợp với khí chất của nhị sư tỷ, có lẽ khí thế của nhị sư tỷ quá mạnh nên bọn họ không dám tặng trực tiếp?] Quý Kỳ Tây nhìn câu trả lời dài của A Tửu thì bật cười, có mấy món quà rất hợp với khí chất của Tịch Ngôn Vãn, nguyên nhân căn bản chẳng lẽ không phải là vì lúc em nhìn thấy chúng trên quầy hàng thì trong lòng nghĩ có tiền thì sẽ mua cho Tịch Ngôn Vãn à? Đương nhiên, trong lòng anh nghĩ như vậy, câu trả lời đưa ra lại tán đồng suy đoán của Tang Tiếu. Bé Tang Tiếu thích sư môn như vậy, khẳng định cũng hi vọng những người khác cũng thích người của sư môn. [JQX: Em thật thông minh, trong chốc lát đã đoán được suy nghĩ nhỏ của họ.] [JQX: Muộn lắm rồi, nhanh đi ngủ đi, theo đồng hồ sinh học của em thì buổi sáng năm sáu giờ là tỉnh rồi, không thể ngủ muộn.] Sau khi Tang Tiếu trông thấy hai chữ ngủ muộn thì dời mắt, nhìn vào cột thời gian trên điện thoại di động, đã mười giờ rưỡi tối, so với thời gian ngủ khi làm việc thì còn rất sớm, nhưng so sánh với thời gian làm việc và nghỉ ngơi bình thường thì quả là có hơi muộn. [Bé Tang Tiếu: Ngủ ngon] [JQX: Ngủ ngon [sờ đầu.jpg]] Đáp lời bằng một cái meme xong thì Quý Kỳ Tây tìm trong bộ nhớ nửa ngày cũng không tìm được cái meme nào đáng yêu khác, dứt khoát tag toàn thể thành viên trong nhóm WeChat thường dùng: [Gửi mấy cái meme có liên quan tới đi ngủ qua đây, nhanh lên, ba hai một.] [Sầm Sầm: [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh]] [Sầm Sầm: Nhây lầy/ gợi/ cảm đầy đủ hết, thích cái nào trộm cái nào! @Hỉ Thước thật đáng yêu.] [Sầm Sầm: Tiểu Quý Gia, biệt danh nhóm WeChat của cậu là sao đó???] [Sầm Sầm rời khỏi nhóm] [Người Cầm Lái Bắc Kinh:???] [Hoàng Tử Nhỏ Trượt Tuyết:???] Quý Kỳ Tây không để ý tới cửa sổ nhỏ thông báo cuộc gọi liên hoàn của Sầm Luật, chậm rãi gửi một câu vào nhóm: [Gửi mấy cái meme đáng yêu có lien quan tới đi ngủ qua đây, từ chối hình không thích hợp với trẻ nhỏ, ba hai một.] Những người khác:... Nói thật, ba tấm ảnh kia của Sầm Luật có chỗ nào không thích hợp với trẻ nhỏ hả? Cậu không thể bởi vì Cừu Lười Biếng trong ảnh không mặc quần áo mà nói người ta không thích hợp thiếu nhi chứ? Cừu Lười Biếng oan quá mà??? Một phút sau, Quý Kỳ Tây lần nữa lần nữa gửi mấy cái meme vào khung chat với A Tửu, rất đáng yêu, không cần động não. "Sư tỷ." Tang Tiếu kéo tay Tịch Ngôn Vãn: "Hiện tại ngũ sư huynh rất gửi meme trên WeChat á, hơn nữa tất cả đều đáng yêu lắm." Tang Tiếu còn chưa nói hết lời, ngón tay đã rất thành thật lưu hết tất cả meme lại, tục xưng, trộm meme. Tịch Ngôn Vãn:... Có lẽ trong lòng anh ta vẫn luôn chờ em trộm đấy. Chỉ là... Cô nhìn meme trong khung chat WeChat, nhíu máy, Cừu Lười Biếng trong hoạt hình có quần áo dày và xấu như thế à??? Tịch Ngôn Vãn ép xuống nỗi nghi hoặc trong lòng, ngồi xuống mép giường xát A Tửu, vờ như vô ý hỏi: "Lúc ăn cơm sao em lại nghĩ tới chuyện có hoa mắt không?" "Trông thấy thỏ con và rùa đen nhỏ á." Tang Tiếu chỉ vào hai phiếu giấy động vật nhỏ đặt trên bàn: "Hôm quay 'Tốc độ cao lao về đích' em không cẩn thận làm xước ngón tay, ngũ sư huynh vẽ một con thỏ con và rùa đen nhỏ lên urgo, không phải người dẫn đường ăn cơm ké xong có hỏi mình sao, em nghĩ ngay tới ngũ sư huynh." Tịch Ngôn Vãn:... Cô nhìn A Tửu hoàn toàn chẳng biết gì, trong lòng chua xót quay mặt đi, sau đó, hung hăng mắng trong lòng một câu: Hứ! Tên đàn ông chó chết lòng dạ thâm trầm!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]