[Hàng loạt đồ điện tử Hằng Trụ nếu đã bán là bán hết sạch, không cần miếng độ hot cỏn con này đâu.] [Không cần miếng độ hot này thì mắc gì phải làm nhà tài trợ nhể?] [Mục đích chính của show nai xừ mà, hàng thủ công mỹ nghệ truyền thống, không ưu tú hơn gấp một trăm lần mấy cái show lăng xê kia à?] Mặc dù trông lưng ông Ba đã còng xuống rồi nhưng xương cốt vẫn cường tráng lắm, leo núi mà không hề thở gấp, ông chỉ vào mấy cây phong già trước mặt: “Lấy nhựa phong từ trên thân chúng nó là được. Nhớ, đừng cắt vòng đầy quá, chừa khoảng trống cho nó, để nó có thể từ từ phát triển trở lại.” Tịch Ngôn Vãn lấy một chai nước suối mình mang theo ra cho ông Ba uống: “Ông nội, ông cắt mấy cái làm mẫu trước đi ạ, bọn con xem xong rồi cắt theo.” “Được.” Tang Tiếu nghiêm túc nhìn ông Ba lấy nhựa phong vài lần, rất nhanh cô có thể bắt tay vào làm một cách thuần thục. Tuy nhiên, lấy một hồi, Tang Tiếu đột nhiên cảm thấy mình nên mắc tật xấu “ra vẻ” thôi, nhưng… Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, mặt trời đâu nhỉ? Nếu như mình nói phải dang nắng trong tiết trời đầy mây thế này quả là giả thật đấy. “Ơ kìa, mọi người nhìn xuống dưới đi.” Đạo diễn Hướng – đi cùng để giúp đựng nhựa phong – đưa tay chỉ xuống: “Họ đang biên đạo điệu múa kìa, lát nữa có thể xem được ở chợ trưa nay đấy.” Theo ngón tay của đạo diễn Hướng, Tang Tiếu nhìn thấy chừng mươi chị gái trong những bộ trang phục dân tộc sặc sỡ và các cô dì đang cầm đạo cụ múa tựa những cây côn vàng. Đồng thời, bên dưới cũng vang lên tiếng nhạc êm tai, nghe vô cùng vui thích. Có lẽ trong tiếng nhạc réo rắt vui tai, hoặc có lẽ bị thu hút bởi cảnh tượng sôi nổi bên dưới, Tang Tiếu thấy vài ba con bướm nhỏ đang đập cánh bay xuống. Mắt hạnh của Tang Tiếu sáng lên: “Ông Ba ơi, con thổi lá cho ông nghe nhé! Con nói cho ông nghe nha, con thổi lá hay cực luôn, có thể khiến bươm bướm phải nhảy múa đấy ạ!” Yeah! Lười biếng và khoe khoang đều làm được cả! Đạo diễn Hướng bĩu môi, bây giờ đang có sếp lớn, nhưng lúc nào anh ta và Tang Tiếu cũng chẳng e ngại xúc phạm lẫn nhau: “Cô làm như mình là đồng tộc của Hương phi ấy? Còn khiến cho bươm bướm nhảy múa nữa cơ?” Cẩn thận coi chừng thành đồng tộc của Tiểu Yến Tử thì toi! Anh ta không dám nói câu đó vì sợ nó sẽ linh nghiệm, làm họ cũng phải chịu vạ lây. “Dĩ nhiên!” Dĩ nhiên… Không thể rồi! Tang Tiếu âm thầm lặng lẽ bổ sung, nếu mình thật sự làm bướm nhảy múa được thì mọi người sẽ không thể thấy mình ra vẻ nữa rồi! Ông Ba cũng hiểu người trẻ tuổi dễ thiếu kiên nhẫn khi phải làm một việc suốt. Nghe vậy, ông cười gật đầu, tận phút cuối vẫn nhớ nhắc đến bà Long: “Thổi đi, đúng rồi, lúc còn trẻ bà Ba của mấy đứa ca hay lắm, có dịp thì hai bà cháu cùng ca với nhau đi.” Ngay sau khi hình ảnh trực tiếp chuyển từ hai nhóm kia về lại, cư dân mạng chợt nghe thấy cuộc đối thoại giữa Tang Tiếu và đạo diễn Hướng, tức khắc ai nấy đều tỏ vẻ hoang mang. [Tôi làm chứng rằng Tang Tiếu có thể thổi lá, nhưng thổi lá để bướm múa ấy hả? Được không đấy?] [Mình cho rằng nếu Tang Tiếu có thể như cơn lốc nhỏ (*) bẻ ngô, quăng dây thừng trói NPC, vậy thổi một khúc lá khiến bướm nhảy múa cũng chưa hẳn không làm được?] (*) Nguyên văn 小旋风: ý nói làm mọi chuyện như một cơn lốc, mượn biệt danh của Sài Tiến – một trong số những anh hùng Lương Sơn Bạc, một nhân vật trong tiểu thuyết Thủy Hử. [Có sao nói vậy, trước khi Tang Tiếu làm á, mấy cậu có ai dám tin hai chuyện trước đó không?] [Tất nhiên là không dám.] [Tôi không tin, Tang Tiếu có thể gọi bướm tới thì được, nhưng làm bướm nhảy múa thì tôi không tin đâu!] Sau khi Tang Tiếu tham gia mấy chương trình giải trí đã để lại ấn tượng sâu sắc với cư dân mạng. Thế nên, một lúc sau, mức độ nổi tiếng của Tang Tiếu trên bình luận đã thay đổi, và hiện tại, số lượng người tin tưởng Tang Tiếu có thể làm bướm nhảy múa lại cao hơn những người không tin! Về chuyện cá cược trên livestream, Tang Tiếu không thấy. Sung sướng khi tìm được lá, cô mau mắn sửa sang lại một ít rồi đặt lên môi thổi. Vốn lẽ đạo diễn Hướng không quan tâm lắm, nhưng khi lắng nghe, anh ta không khỏi dừng việc đang cắt vỏ cây lại. Vào lúc này, anh ta mới nghiêm túc quan sát Tang Tiếu thổi lá. Có lẽ trong lòng anh ta quá đỗi kinh ngạc đến mức quên phải chớp mắt, không ngờ cô nhóc trông nghịch ngợm và tinh ranh suốt ngày chỉ biết chống đối anh ta kia, hóa ra thật sự có tài lẻ, cách thổi của cô không hề thua kém các cô gái giỏi nhất trong thôn họ. Lúc Tang Tiếu thổi lá, dân mạng trong phòng livestream đều dán đôi mắt sáng rực vào màn hình, chỉ sợ có bươm bướm bay tới mà họ không hay. Kết quả là… [Mấy ông bà nghe được tiếng gì không?] [Ong ong ong.] [????] Mới đầu Tang Tiếu cũng không tin mình thật sự có thể thu hút bướm tới bằng cách thổi lá. Trái lại, cô chỉ một lòng chờ lấy được vài điểm ra vẻ rồi sẽ không tiếp tục thổi nữa, mà chỉ thu gom nhựa cây phong với nhóm ông Ba thôi. Nhưng đang thổi, Tang Tiếu – vốn muốn dừng lại – khẽ sững người khi nghe thấy âm thanh khó hiểu nọ. Liền đó, đầu gỗ nhỏ của Tang Tiếu cẩn thận nghiêng sang bên, bởi cô sợ sẽ quấy rầy đến thứ gì đó. Kế đến, một cách đột ngột không kịp chuẩn bị, cô vừa vô tội vừa luống cuống nhìn đăm đăm vào mấy con ong đang bay tới. Tang Tiếu:... Tang Tiếu: QAQ. Khi Tang Tiếu và ong mật nhìn thẳng vào mắt nhau, một dòng chữ to lớn xuất hiện tại thanh trên cùng của sóng trực tiếp: Không phải là hình ảnh tĩnh. Trong tấm hình, hai tay Tang Tiếu dừng giữa không trung, mảnh lá nhỏ tại cánh môi đang run lẩy bẩy trong gió. Tang Tiếu nhìn ong mật, ong mật nhìn Tang Tiếu, một người ba con ong thoạt trông vô cùng hài hòa (không phải đâu). [Chỉ số ra vẻ: 5397/9999] Chỉ số ra vẻ tăng lên một cách đáng thương, Tang Tiếu lại không để ý tới nó, tất cả những gì cô có thể nghĩ là những con ong trước mắt này thôi. [Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!! Không được rồi, không được rồi, đau bụng quá, Tang Tiếu là đàn em học nghề từ Tiểu Yến Tử à ha ha ha ha, không gọi được bướm tới mà là ong mật ha ha ha ha, quả là trong tìm đường c.h.ế.t có tấu hài, trong tấu hài có quá trời tìm đường c.h.ế.t ha ha ha.] [Mau tới cứu Tang Tiếu đi kìa, mấy bà nhìn đôi mắt nhỏ luống cuống của Tang Tiếu kìa, hàng mi nhỏ rung rung kìa, nửa người trên cứng còng. Ha ha ha ha ha, té ra là Tang Tiếu – người luôn cho rằng con rết trong rừng mưa nhiệt đới dễ thương – lại sợ ong mật sao? ] [Ong mật: Em trai, có chuyện gì à?] [Ong mật: Khán giả vào vị trí rồi, thế mà cô lại không thổi? Cho cô xem đuôi ong này nhọn hay không nhé?] [Tang Tiếu, một nghệ sĩ luôn phá vỡ trí tưởng tượng của tôi ha ha ha ha, tôi đã đoán Tang Tiếu không dụ được bươm bướm nhưng không đoán được Tang Tiếu có thể được ong mật ưu ái đâu.] Tang Tiếu cực kỳ sợ ong mật, nói đúng ra, cô vô cùng sợ ong mật từ thế giới trước rồi. Hồi đó, Tang Tiếu mới học ngự kiếm phi hành, kết quả bay được nửa chừng, do thao tác không ổn định nên cô rớt từ giữa không trung xuống và bị mắc trên tàn cây. Rất không may, Tang Tiếu bị vướng trên cây đồng thời gạt tổ ong trên cây xuống.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]