Chương trước
Chương sau
Cho nên, khi anh ta trông thấy lời chiêu mộ liên quan đến các kỹ thuật lâu năm của “Xin nhờ! Đại sư” thì trước tiên đã nghĩ đến nghề nhuộm hương phong trong thôn xóm của bọn họ, sau khi báo kỹ thuật lâu năm lên, anh ta cả ngày lo nghĩ chờ tin tức được tiếp nhận.
Một tuần sau, anh ta nhận được bức thư do ê-kíp chương trình gửi, bảo anh ta phối hợp với bọn họ dẫn dắt nhóm khách mời hoàn thành từng khâu một, cũng để cho cư dân mạng trong lúc đó có thể nhận thức được nghề nhuộm hương phong.
Nói một lúc, trong mắt bà cụ Long tỏa ra sự vui mừng: “Bình thường mà nói, phần lớn hoa văn của nhuộm hương phong lấy hoa chim cá sâu trong thiên nhiên rộng lớn làm cơ sở, cộng thêm sự tưởng tượng và điểm tô cho đẹp mà vẽ ra, hương phổ nà bà hơn một nửa cũng căn cứ vào hoa chim cá sâu, chế tác hai lần mà ra, nhưng trong đó có một phần nhỏ mà bà luôn suy nghĩ không rõ, hoa văn trên đó không khớp với bất cứ loài động vật, thực vật nào, cho tới hôm nay vừa bị cháu nói, bà đột nhiên phát hiện hóa ra những bức vẽ đó hóa ra đến từ sự thay đổi phương hướng của sao trời.”
Phương hướng của sao trời?
Người dẫn đường không thể tin được mà nhìn về phía Tang Tiếu, anh ta hiểu rất rõ sự chấp nhận của bà Ba đối với hương phổ, rõ ràng bà Ba đã có năng lực chế tạo ra hương phổ mới, nhưng bà ấy vẫn luyến tiếc quyển hương phổ bị thiêu hủy kia, lúc nào cũng suy nghĩ đến việc hồi phục lại hoa văn lúc trước.
Anh ta không thể tin được quyển hương phổ đã quấy nhiễu bà Ba của anh ta mấy chục năm, lại được Tang Tiếu nhìn ra???
Tang Tiếu luôn ghi nhớ tiêu chuẩn ra vẻ, cho nên được bà cụ Long khen, cô cũng không từ chối cũng không khiêm tốn, mím môi cười, đưa tay chỉ người dẫn đường, kiêu ngạo gật đầu: “Bình thường thôi ạ, cháu cũng chỉ lợi hại hơn anh ta một chút thôi!”
Hừ!
Cô luôn nhớ rõ căn nhà rách mà người dẫn đường đưa cô và sư tỷ đi xem, chắc chắn anh ta đã kiếm được giá chênh lệch từ ê-kíp chương trình!
Bà cụ Long mang khuôn mặt hớn hở phụ họa: “Cháu không chỉ lợi hại hơn nó một chút đâu, nó không giỏi, ngoại từ miệng lưỡi lưu loát một chút thì học mấy cái khác cũng chậm như con bò già.”
Người dẫn đường: …
Lần trước khi anh ta nói với với bà Ba có ê-kíp chương trình tới quay, có thể để cho nghề nhuộm hương phong được người ngoài nhận biết, bà Ba còn mở miệng nói anh ta một tiếng có triển vọng đấy.
Bây giờ mới được mấy ngày mà bà Ba đã có mới nới cũ rồi?
[???? Phương hướng của sao trời? Tang Tiếu cũng nghiên cứu sao trời à?]
[Nghe nói, bởi vì Tang Tiếu xem bói mai rùa, bói tinh tượng không chuẩn lắm cho nên đã học Tarot.]
[Cái không chuẩn lắm mà Tang Tiếu nói, tôi vẫn giữ thái độ hoài nghi…]
[Hmmmm người chị em bên trên, cô đã nhắc nhở tôi rồi.]
Nửa tiếng sau, ông cụ Tam mua thịt về, về phần rau xanh thì trong sân trồng bảy tám loại rau, khi nào muốn ăn thì thích loại nào đi hái là được.
Bà cụ Long mang theo Tang Tiếu và Tịch Ngôn Vãn hái được hai rổ rau xanh ở trong vườn rau ngoài sân, sau đó nhét rổ cho ông cụ Tam: “Ông già, làm cẩn thận một chút, ông đừng có sơ ý quên bỏ muối đó.”
“Cháu cũng hỗ trợ nhé.” Tịch Ngôn Vãn không thể để cho hai người nhà chăm sóc được: “Vốn dĩ ở lại nhà ông bà mười lăm ngày là đã phiền lắm rồi.”
Bà cụ Long vội xua tay: “Không cần không cần, hai đứa làm khách, sao có thể để các cháu động tay vào chứ?!” Mặc dù sau khi bà cụ Long lớn tuổi, tính tình quả thật không tốt, có chút nóng nảy, nhưng bà đã đồng ý cho người khác ở trong nhà thì không thể nào để người ta làm những chuyện vụn vặt đó được. Huống chi, đối với bà cụ Long mà nói hương phổ mấy đời của Long gia bọn họ có thể sửa chữa được không thì phải xem Tang Tiếu, bà nhất định phải để Tang Tiếu ở trong nhà một cách vui vẻ và thoải mái.
Tang Tiếu thấy ông cụ Long còng lưng xuống, mặt gầy giống như củi thì cũng không yên tâm để một mình ông ấy làm đồ ăn cho mọi người.
“Bà Long —”
“Không cần!” Bà cụ Long vừa từ chối Tịch Ngôn Vãn xong, nghe thấy Tang Tiếu gọi bà thì không chút nghĩ ngợi mà từ chối thẳng: “Cháu đừng thấy ông ấy lớn tuổi, tay chân ông ấy nhanh nhẹn lắm, chờ đến mai mốt ông ấy còn có thể đưa các cháu lên núi thu thập nhựa cây hương phong, hai đứa còn nói giúp làm cơm nữa là bà tức giận đấy!”
Tang Tiếu chỉ vào đồ ăn trong giỏ, vẻ mặt khó xử: “Bà, cháu cũng không muốn giúp ông nội làm đồ ăn, dù sao cháu cũng lười như thế mà.”
Vừa thấy Tang Tiếu nói như vậy, một vài cư dân mạng trong phòng livestream bùng nổ, nhao nhao nói Tang Tiếu dựa vào việc có thể giúp đỡ sửa hương phổ mà mặt dày mày dạn làm khách, Tịch Ngôn Vãn ở trước mặt cũng đã bày tỏ rồi, Tang Tiếu lại không học tập một chút!
[Chỉ số ra vẻ: 5374/9999]
Bà cụ Long cũng bị câu trả lời của Tang Tiếu làm cho mờ mịt, bà ấy ngơ ngác gật đầu: “Được, được, bà đưa hai đứa đi xem phòng ở ban đêm, để ông nội cháu nấu cơm đi.”
Tang Tiếu bất động, ánh mắt tiếp tục đặt trên rổ, hồi lâu ánh mắt mang theo chút ghét bỏ: “Nhưng vị giác của cháu vô cùng kén chọn, đồ ăn của người khác làm rất khó vào miệng, đồ ăn không thể vào miệng là cháu sẽ không ăn được, không ăn cơm thì đầu óc của cháu sẽ không dùng được.”
Cư dân mạng: …
[Tang Tiếu, cô không nhớ dáng vẻ bản thân mình ăn cơm trong chương trình giải trí và đoàn làm phim sao? Không nói đến đồ ăn có ngon hay không, có vài thứ cháy rồi mà tôi thấy cô cũng ăn ngon lành…]
[Không nói đến những người khác, Bạch Dao và Tang Tiếu luôn không hợp nhau, đồ ăn cô ấy làm mà Tang Tiếu cũng có thể ăn hai ba chén, tôi không tin Tang Tiếu sẽ chê bai đồ ăn do những người khác làm.]
Mặc dù cư dân mạng đã xem vô số chương trình giải trí, trong lòng biết rõ từng việc trước kia của Tang Tiếu nhưng không có nghĩa là người khác cũng biết, giống như hai ông bà cụ trong nhà, bọn họ thật sự xem lời Tang Tiếu nói là thật.
“Hả —” Bà cụ Long nhất thời nghẹn lời, bà quay đầu nhìn về phía ông già nhà mình, mở miệng hồi lâu cũng không nói ra được là ông già nấu cơm không tệ, dù sao thì mấy chục năm qua, bà đã từ ghét bỏ tiến hóa thành qua loa cho xong chuyện rồi.
Ông ba cũng thẹn đến mức sắc mặt đỏ lên, cẩn thận bưng cái rổ.
Tịch Ngôn Vãn ở trong lòng yên lặng giơ ngón cái cho Tang Tiếu, tự nhủ, cũng chỉ có Tang Tiếu có cách có thể thuyết phục hai ông bà, mặt mày chị ấy hơi cong: “Để cháu và Tang Tiếu làm đồ ăn đi, cũng đừng để ông bận rộn cả buổi trưa rồi Tang Tiếu ăn không vô thì lại lãng phí.”
Tang Tiếu cướp lấy giỏ rau từ trong tay ông cụ Tam, phụ họa gật đầu: “Ông ba, ông cũng không hy vọng đồ ăn mà ông cực khổ làm ra mà cháu không động vào một món nào đúng không?”
Chờ sau khi Tịch Ngôn Vãn và Tang Tiếu hỏi vị trí phòng bếp rồi cùng nhau rời đi, hai ông bà liếc nhìn nhau, đáy mắt đầu có chút mờ mịt, hồi lâu sau, bà cụ Long bỗng nhiên vô đùi: “Ôi chao! Bị hai con nhóc lừa rồi! Nhanh nhanh nhanh, nhanh đi nhìn hai đứa xem, dù sao cũng đừng bị d.a.o cắt trúng đấy!”
“Bị lừa thì bị lừa thôi, bà tự vỗ chân mình làm gì chứ!” Ông cụ Tam vội nhìn chân bà cụ Long, vừa đỡ bà cụ Long đi về phía phòng bếp vừa nói liên miên lải nhải: “Bà muốn vỗ thì vỗ chân tôi chứ, lỡ như tự vỗ mình đau thì làm sao bây giờ?”
Cư dân mạng trong phòng livestream: …
Bọn họ xem một chương trình giải trí nói về kỹ thuật truyền thống mà cũng có thể bị nhét cơm chó đầy miệng à???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.