Chương trước
Chương sau
Rất nhanh đã đến lượt người thứ hai bị hỏi, không khí trong phòng phát trực tiếp cũng từ lúng ta lúng túng một lần nữa quay về sự hài hòa, nhưng trong phòng đạo diễn livestream, từng nhân viên công tác lặng ngắt như tờ.
“Ai chịu trách nhiệm cho cái hộp rút thẻ?” Đạo diễn chương trình nhìn người nào đó do tất cả đẩy ra, khuôn mặt chữ điền trầm xuống cực kỳ đen: “Đại Xuyên, cậu làm việc cũng được hai năm rồi, bởi vì tin tưởng mà để cậu xét duyệt, cuối cùng cậu duyệt ra cái quái gì vậy?!”
Đạo diễn hoàn toàn không trông cậy vào chương trình nói về tay nghề truyền thống lâu năm có thể có độ hot quá lớn, bởi vậy địa vị nghệ sĩ có thể mời đương nhiên cũng không cao quá.
Nhưng đạo diễn không cam lòng, vốn dĩ khán giả của chương trình nói về tay nghề lâu năm đã hạn hẹp, độ hot của khách mời lại thấp, có thể có được mấy người trẻ tuổi xem hết đoạn livestream từ đầu đến cuối, ghi nhớ những tay nghề lâu năm đó ở trong lòng?
Ông ấy ôm hy vọng nhỏ bé đưa kịch bản chương trình cho Tịch Ngôn Vãn xem, kết quả, Tịch Ngôn Vãn không chỉ đồng ý mà còn đưa Tang Tiếu đến, trực tiếp khiến địa vị khách mời của bọn họ được kéo lên mấy đoạn lớn, một tam kim ảnh hậu, một tiểu hoa đang hot, chưa đến hai ngày, bảy tám công ty quản lý tìm đến ông, nói muốn để nghệ sĩ của mình có thể đến chương trình làm khách mời.
Đạo diễn hiểu rất rõ, bọn họ không phải nhìn trúng chương trình, bọn họ nhìn trúng độ hot của Tịch Ngôn Vãn và Tang Tiếu, nhất là Tang Tiếu.
Nói một câu không thích hợp, Tang Tiếu tương đương với bề mặt của chương trình bọn họ, mèo cầu tài, bọn họ thì hay rồi, ngày đầu tiên đã suýt chút nữa hạ độc c.h.ế.t mèo cầu tài trước mặt mọi người.
Người đàn ông bị đẩy ra có tuổi tác khoảng ba mươi, vóc dáng không cao, màu da hơi đen, anh ta yên lặng cúi đầu, giọng nói nhút nhát: “Xin lỗi, đạo diễn, tôi sơ ý.”
Đạo diễn lặng lẽ nhìn kỹ người đàn ông đó, chốc lát, ông ấy lắc đầu một cách nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, giọng nói lạnh nhạt: “Được rồi, công việc còn lại của ‘Xin nhờ! Đại sư’ không cần cậu phụ trách nữa, tôi sợ cậu sẽ sơ ý nữa, cậu tiếp tục làm công việc ban đầu đi.”
Nghe vậy, người đàn ông bỗng nhiên giương mắt, vẻ mặt không thể tin: “Một câu hỏi mà thôi, tôi đã thừa nhận mình sơ ý rồi, đạo diễn, ông nhất định phải nhẫn tâm như vậy sao?”
Mắt thấy anh ta sắp thăng chức rồi, kết quả vì một lần sơ ý mà bị ép lại?
“Tôi nhẫn tâm?” Đạo diễn cũng bị chọc giận quá mà cười lên, đưa tay đột nhiên vỗ bàn một cái: “Rốt cuộc cậu vì nguyên nhân gì mà sơ ý, cần tôi nói thẳng ra sao?! Cậu cho là tôi khờ à? Không phân biệt được thật sự sơ ý hay giả vờ sơ ý à? Bản thân cậu có nói dối hay không trong lòng không biết sao?!”
Một câu đã chất vấn người đàn ông đó đến mức á khẩu không trả lời được, vẻ mặt lúc đen lúc đỏ, mở miệng hồi lâu cũng không nói ra được lời phản bác
Hai ngày trước, anh ta và Uông Thần cấu kết, Uông Thần nói chỉ cần anh ta đặt mấy câu hỏi trong hộp rút thẻ thì sẽ cho anh ta một khoản tiền, một lỗi sơ ý là có thể qua loa xong chuyện, trong mắt người đàn ông đó không xem như là chuyện lớn, một việc nhỏ là có thể có được một khoản thù lao không thấp, ai có thể không động lòng chứ?
Trong phòng đạo diễn, những người khác đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không dám mở miệng cầu tình.
Mà phó đạo diễn nhìn người đàn ông ủ rũ cúi đầu, tiếc nuối thở dài, Tang Tiếu không chỉ mang đến độ hot cho tổ chương trình bọn họ mà cũng mang đến không ít đầu tư.
Cho dù đạo diễn g.i.ế.c gà dọa khỉ thì cũng không thể nào nhắc đến bỏ qua nhẹ nhàng, muốn trách chỉ có thể trách Đại Xuyên không chịu được sự dụ hoặc, lại dám giở trò trong chương trình mà đạo diễn đã dốc hết tâm tư sức lực.
Khi đạo diễn giải quyết người đàn ông tên là Đại Xuyên xong, trong phòng phát trực tiếp, sáu khách mời cũng đã thay phiên nhau trả lời câu hỏi xong, từ đầu đến cuối, sắc mặt của Tịch Ngôn Vãn đều không tốt lắm, so sánh câu hỏi của sáu người, việc A Tửu bị nhằm vào quả là rõ tới mức không thể rõ hơn được.
MC đối diện với ánh mắt cười mà không phải cười của Tịch Ngôn Vãn thì cũng rất chột dạ, gượng cười hai tiếng: “Câu hỏi mà cư dân mạng đã đặt ra chúng ta đều trả lời xong rồi, tiếp theo đây tôi sẽ giới thiệu với mọi người ba tay nghề lâu năm mà các bạn phải học tập trong vòng mười lăm ngày, bọn chúng theo thứ tự là nhuộm phong hương, ô giấy dầu và tranh đường.”
“Có tranh đường nè!” Đôi mắt hạnh của Tang Tiếu vụt sáng lên, rất không khách khí mà hỏi: “Tôi có thể chọn tranh đường không? Hai cái còn lại tôi đều không biết, nhưng tranh đường thì tôi biết chút ít!” [Chỉ số ra vẻ: 5252/ 9999]
Hả?
Tang Tiếu nhìn chỉ số ra vẻ tăng lên, chậm chạp nhận ra, vừa rồi hình như cô có chút không lễ độ?
Nói đến, khi cả cõi mạng diss Tang Tiếu năng lực không cân xứng với học vấn, chỉ số ra vẻ của Tang Tiếu đã tăng lên đến 5211, nhưng sau khi gọi điện thoại với bộ phận PR, chỉ số ra vẻ của Tang Tiếu đột nhiên tăng lên tới 5241.
Đến bây giờ Tang Tiếu cũng chưa nghĩ ra nơi phát ra của 40 chỉ số ra vẻ
Bộ phận PR: Ha ha!
Ai bảo cả bộ phận chúng tôi đều thấy tận mắt cô tìm đường c.h.ế.t chứ!
Tang Tiếu hỏi xong, MC quả quyết lắc đầu: “Không được đâu, nhất định phải do mỗi một nhóm các bạn phái một người đại diện rút thăm xem học nghề nào, hơn nữa phía sau mỗi một nghề tương ứng với phí sinh hoạt trong mười lăm ngày của các bạn, có nhiều có ít, đều xem vận may của các bạn.”
Khi nghe đến hai chữ vận may, Tang Tiếu trở nên tịch mịch mà mắt trần có thể thấy được, mặt mày rũ xuống, cơ thể cũng trượt xuống mặt ghế: “Sư tỷ, chờ chút nữa rút thẻ dựa vào chị, chị rút thẻ đi, em không được đâu.”
Cư dân mạng xem trực tiếp nhìn thấy dáng vẻ của Tang Tiếu, đa số còn ngơ ngác, mãi đến khi có người phổ cập kiến thức về sự tích khi Tang Tiếu tham gia chương trình “Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân” đã rút thăm hai lần, một lần là thứ nhất từ dưới đếm lên, một lần là thứ hai từ dưới lên, đó gọi là đáng thương, thê thảm..
Tịch Ngôn Vãn bị Tang Tiếu chọc cười: “Được, để chị rút.”
Ba phút sau.
Tang Tiếu và Tịch Ngôn Vãn nhìn tấm thẻ [Nhuộm phong hương - 500 tệ (bao gồm chỗ ở)], em nhìn chị, chị nhìn em, hai khuôn mặt ngơ ngác.
Lại nhìn những người khác, nhóm thứ nhất rút được [Tranh đường - 3000 tệ (bao gồm chỗ ở)], nhóm thứ hai rút được [Ô giấy dầu - 1500 tệ (bao gồm chỗ ở)].
Tang Tiếu:?
Tịch Ngôn Vãn:??
Tang Tiếu quay đầu nhìn về phía ống kính, chớp chớp mắt, mơ màng hỏi: “Ekip chương trình, tôi có thể khiếu nại mấy người có thao tác trong hộp tối không?”
Tổ chương trình: …
Trong phòng đạo diễn, nhân viên công tác phụ trách việc làm thẻ vội giơ tay chứng minh trong sạch: “Đạo diễn! 500 tệ là tiêu chuẩn do ông quy định! Ông nói tài chính của chúng ta không đủ, để các khách mời tiết kiệm một chút, hơn nữa nghèo mới có thể có được cảm giác chương trình giải trí!”
Đạo diễn: …
Sau này có đầu tư, ông cũng quên mất chuyện 500 tệ đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.