“Đương nhiên, tiền sinh hoạt cũng để cho giáo viên giám sát, nhất định phải được dùng vào bản thân học sinh đó, không thể dùng cho gia định bọn nó được, nếu như trong tương lai người nhà của bọn nó thật sự vì bị bệnh mà rất cần tiền thì cũng có thể tìm mình để mượn, những khoản đó đều ghi vào giấy nợ.” Tang Tiếu nói xong thì cân nhắc một chút, tràn đầy tự tin khẳng định cho bản thân: “Mình cũng cảm thấy mình lương thiện như đám dân mạng nói! Tiền lãi trong khi cho bọn nó mượn tiền sinh hoạt cũng giống như ngân hàng, chưa bao giờ lấy nhiều!”
Thương Mạt và Dương Thiều Quang: …
Cậu không chỉ có giấy nợ, hơn nữa còn có tiền lãi à?
Thương Mạt khó khăn đặt câu hỏi: “Có học sinh mượn tiền sinh hoạt từ cậu sao?”
“Có chứ.” Tang Tiếu đưa ra đáp án rất nhanh: “Có ba đứa, một đứa mượn tiền sinh hoạt mua rất nhiều linh kiện máy móc, nó nói thấy tớ vô cùng muốn ngự kiếm phi hành nên tranh thủ có thể làm ra máy phi hành trong sách khoa học viễn tưởng, một đứa mượn tiền sinh hoạt mua rất nhiều sách liên quan đến toán học, con bé nói những loại sách toán trong số sách tớ quyên tặng nó đã xem hết rồi, còn có một bạn nhỏ đang xem —”
Tang Tiếu nói đến một nửa thì dừng lại một chút, cẩn thận hồi ức xong thì tiếp tục bổ sung: “Người bạn nhỏ thứ ba đang xem sách lập trình, nhưng giáo viên nói con bé xem không hiểu, số tiền mượn cũng vẫn luôn không xài hết.” Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-xuyen-vao-showbiz-ta-cam-nham-kich-ban-hay-ra-ve-/3608213/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.