“Đừng khách sáo ạ!” Một bạn nam rất thích Tịch Ngôn Vãn, vừa thấy Tịch Ngôn Vãn cười với (nhóm) mình thì cậu ấy như bị đóng đinh tại chỗ, vừa lắp bắp vừa khẩn trương trả lời: “Đúng ra, phải là Tang Tiếu săn sóc bọn em hơn ạ.”
Những người khác cũng vội phụ họa: “Đúng đúng đúng, Tang Tiếu săn sóc bọn em nhiều hơn!”
Nếu Tang Tiếu không săn sóc họ thì đã sớm không thấy bóng dáng cô lúc huấn luyện rồi. Huống hồ, tất cả các món trong căn-tin nhờ có Tang Tiếu ăn trực tiếp tại chỗ, đã cứu họ khỏi việc phải quay về ký túc xá ăn mì gói.
Nghe vậy, Tang Tiếu cười tủm tỉm nhìn Tịch Ngôn Vãn. Đến khi mắt hai người chạm nhau, cô lại phồng má, thầm nhủ: Sư tỷ, chị coi nè em đâu có nói sai đâu, các bạn rộng lượng lắm luôn á!
Tịch Ngôn Vãn thấy Tang Tiếu hòa đồng với các bạn, cũng vui trong lòng: “Tối nay chị sẽ dẫn Tang Tiếu đi ăn một bữa, có lẽ phải xin lỗi trước vì không tiếp chuyện được rồi, mai mốt Tang Tiếu học xong, nếu mọi người có thời gian thì chị sẽ mời các em ăn bữa cơm nhé, dẫu sao, nói theo cách nào đó thì chị cũng coi là phụ huynh của Tang Tiếu mà.”
Bạn nam xem Tịch Ngôn Vãn là thần tượng lập tức giơ tay thật cao: “Rảnh ạ, lúc nào bọn em cũng rảnh.”
Có người dẫn đầu trả lời, những người còn lại vội tíu tít đồng ý.
“Em cũng rảnh ạ!”
“Em cũng vậy ạ!”
“Có rảnh, có rảnh ạ, lúc nào cũng rảnh ạ!”
“Đến lúc đó bọn em sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-xuyen-vao-showbiz-ta-cam-nham-kich-ban-hay-ra-ve-/3608145/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.