Mắt thấy sự tiến triển của tình hình xuất hiện biến hóa, hướng gió trên bình luận màn hình cũng thay đổi. [Hmmm, người vừa rồi giúp bọn trẻ bênh vực kẻ yếu bước ra lắc một vòng xem? Đứa trẻ không kén ăn như Kim Bảo cũng nôn ra rồi! May mà Tang Tiếu từ chối!!!] [Ôi, nghĩ đến con gái tôi lần đầu tiên làm cà chua xào trứng, vừa ngọt vừa chua vừa mặn lại còn cay, tôi sợ con gái tôi mất đi lòng tin nên một mình ăn hết dĩa, kết quả chính là một tháng sau đó tôi không có cách nào nhìn thẳng vào món cà chua xào trứng được nữa.] [Nói thật, mỗi lần xem phim truyền hình tôi đều cực kỳ tò mò một việc, những nhân vật chính lần đầu tiên nấu cơm cho người yêu ăn, vì sao trước khi bưng lên bàn bọn họ không tự mình nếm thử một miếng chứ? Dù sao Tang Tiếu cũng đã hỏi lên tiếng lòng của tôi rồi!] [Đạo diễn không cho phép ha ha ha ha, đạo diễn nói: Trước khi cô bưng lên bàn thì không được nếm!] Kim Bảo nôn hồi lâu, vẫn cảm thấy mùi vị trong miệng không đúng, lại chạy lạch bạch tới cầm lấy bình nước vịt vàng của cậu, bưng lấy bình nước nhỏ uống ừng ực hết nửa bình, cuối cùng mới trở lại bình thường: “Thịt nướng khó ăn quá.” “Cũng có thể chỉ có thịt em nướng khó ăn.” Tang Tiếu rất thích ăn thịt nướng, chờ cô nói với Kim Bảo xong thì lại giương mắt nhìn về phía ba người Chúc Thanh Vi và thịt nướng trong tay bọn họ: “Thịt nướng của Mỹ Mỹ, Thang Viên, Tiểu Nguyệt Lượng có ngon không?” Nghe vậy, Mỹ Mỹ, Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng đều mang ánh mắt sáng rực nhìn qua người lớn, ý tứ bày tỏ trong ánh mắt rất rõ ràng, anh chị thêm thử đi! Những người khác: … Bọn họ cũng không dám nếm đâu. Điền Nam liếc nhìn Tống Dập ở một bên, lập tức từ bỏ tình đồng đội của bọn họ, một tay lấy xiên thịt do Mỹ Mỹ nướng nhét vào tay Tống Dập: “Vừa rồi Tiểu Dập nói Kim Bảo nướng ngon? Xem ra vị giác của cậu không tầm thường, cậu giúp đỡ nếm thịt nướng của Mỹ Mỹ xem? Cậu cũng không thể coi trọng bên này coi nhẹ bên kia được, nếu không Mỹ Mỹ sẽ tức giận đó!” “Đúng!” Mỹ Mỹ chống nạnh, cất giọng phụ họa: “Em sẽ rất tức giận! Em tức giận thì sẽ đùa cợt anh! Anh Dập Dập, anh nhanh nếm thử cho em, em không cho phép anh chỉ nếm xiên thịt của Kim Bảo!” Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng nhìn xiên thịt nướng trong tay bọn nó rồi lại nhìn Tống Dập, mặc dù không nói chuyện nhưng biểu lộ rất rõ ràng, bọn họ cũng hy vọng có thể để Tống Dập nếm thử. Kim Bảo nướng xiên thịt khó coi như vậy mà anh Dập Dập cũng nói ngon, có lẽ mùi vị của thịt xiên bọn nó nướng cũng không tệ đâu! Tống Dập:??? Cậu có thể nói là dạ dày của mình đều đang đau âm ỉ không?! Tống Dập trượt quỳ một cái, vững vàng quỳ trên bãi cỏ, một tay che dạ dày một tay che miệng, cậu khóc không ra nước mắt: “Em sai rồi, em vô cùng sai rồi, em không nên nói dối, thật ra thịt xiên của Kim Bảo nướng, không chỉ nướng xấu mà mùi vị cũng khó ăn!” Nói xong, Tống Dập quay đầu nhìn Kim Bảo hô to: “Lần này anh không lừa em đâu!” Kim Bảo sắp tức c.h.ế.t rồi, ai có thể chịu đựng được việc bị người khác tử hình công khai hai lần chứ? Cậu cảm thấy mình cực kỳ mất mặt trước các bạn, chỉ trách anh Dập Dập: “Anh im miệng! Anh thế mà lại nói dối! Anh là đồ tồi!” “Đúng thế, em nói dối làm gì chứ.” Tang Tiếu thấy Tống Dập quá đáng thương thì không khỏi đưa tay vuốt vuốt mái tóc hồng của Tống Dập, xúc cảm kém hơn tóc quăn của Kim Bảo, bởi vậy chỉ xoa một cái, Tang Tiếu đã thu tay về, nghiêng đầu hỏi: “Chẳng lẽ em nghĩ đến việc đau khổ một mình không bằng đau khổ tập thể? Để chị cùng ăn thịt nướng khó ăn với em à?” Tống Dập cực kỳ uất ức: “Em sợ nói thẳng là khó ăn thì sẽ đả kích Kim Bảo, một khi Kim Bảo mà khóc thì sau này cũng sẽ không có tự tin nữa!” Tang Tiếu từ nhỏ đến lớn bị đả kích quen rồi, trước khi Tống Dập nói, cô hoàn toàn không hiểu được việc nói khó ăn sẽ đả kích đến Kim Bảo từ đó có thể khiến Kim Bảo không còn tự tin nữa, trong ấn tượng của cô, mặc dù sau khi quen biết sư huynh sư tỷ, bọn họ thường xuyên khen cô nhưng mỗi lần chạm mặt ma vật, hoặc là đụng phải cuộc so tài của người ngoại tông, cô đều thua rất thảm, không thể không nhận rõ thực lực của mình được. Bởi vậy, cho dù sau này sư huynh sư tỷ khen cô, hơn nữa còn khen thật lòng thì cô cũng không dám thả lỏng, sợ một khi thả lỏng thì khi đối mặt với người ngoài ngay cả một chiêu cô cũng không kiên trì nổi. Tang Tiếu quay đầu nhìn Kim Bảo mang khuôn mặt đỏ đỏ, tựa như còn đang tức giận, rất chân thành hỏi: “Vừa rồi chị nói em nướng ra thịt xiên xấu, không muốn ăn thì có đả kích đến em không? Em có thể mất đi sự tự tin không?” Không đợi Kim Bảo trả lời, Tang Tiếu lại phối hợp nói ra: “Nhưng mà chị cảm thấy lúc em nhổ phì phì thì khá là bị đả kích đó.” Tống Dập: … Kim Bảo: … Hình như cậu đúng là khá bị đả kích sau khi tự nếm thử thịt xiên mình nướng. Sau khi Kim Bảo suy nghĩ cẩn thận thì một lần nữa hung dữ trừng mắt nhìn Tống Dập: “Đều tại anh đó! Người lớn không nên nói dối! Anh đang dạy hư tụi em!” Ba người Mỹ Mỹ cũng hưởng ứng theo: “Đúng, người lớn không nên nói dối!” “Nói dối —” Tống Dập uất ức bổ sung: “Cũng chia thành lời nói dối có ý tốt mà.” Hơn nữa trên sách nuôi dạy trẻ cũng có nói, có đôi khi nên áp dụng cách dạy học cổ vũ đối với trẻ, tuyệt đối không thể chèn ép không ngừng, cho nên bố mẹ trong vài gia đình người đóng vai tốt người đóng vai ác. Tang Tiếu quan sát biểu cảm Kim Bảo và đám Mỹ Mỹ, phát hiện ra so với cô ăn ngay nói thật thì bọn nó càng không thích Tống Dập nói dối, sau khi suy nghĩ ra kết quả thì Tang Tiếu yên tâm rồi. Mặc dù làm chúa ra vẻ thì nên ăn ngay nói thật, nhưng nếu như trong lúc đó sẽ làm tổn thương đến các bạn nhỏ, đả kích đến bọn nó, khiến bọn nó không có lòng tự tin nữa thì Tang Tiếu cho rằng im lặng cũng là một loại lựa chọn. Trước đó cô đã lấy được ba chỉ số ra vẻ, tâm tình đang tốt, lại nghĩ tới có nũng nịu và lười thì cũng vô dụng, cô dứt khoát không ngồi yên nữa, vỗ tay đứng dậy từ trên ghế đẩu: “Thấy các em nướng thịt đều rất khó ăn, chị sẽ dạy các em làm ra món thịt nướng ngon nhé!” Mỹ Mỹ vội vàng bưng tới một dĩa thịt xiên chưa nướng, đôi mắt đen láy sáng long lanh nhìn qua Tang Tiếu: “Chị Tang Tiếu chị biết nướng thịt sao?” “Đương nhiên là biết rồi.” Tang Tiếu nghĩ đến mục đích cô đến chương trình, nghĩ đến lời nói mạnh mẽ tôi không gà mà cô đăng trên Weibo, cô cong môi cười một tiếng, cực kỳ có tự tin: “Hơn nữa chị nướng thịt cực kỳ ngon!” Bốn tên nhóc là cùi bắp bé còn cùi hơn cả đồ cùi bắp tầng thấp nhất ngay cả bánh quy và bánh kem cũng không học được, cô là một đồ cùi bắp cấp trung hoàn toàn có thể trổ tài trước mặt bọn nó!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]