Kim Bảo: … Tiểu Nguyệt Lượng, cậu thay đổi rồi, cậu không giống lúc trước nữa. Hồi lâu, Kim Bảo giống như từ bỏ giãy giụa mà rũ vai xuống, cam chịu nói: “Cậu sờ đi!” Tiểu Nguyệt Lượng có được sự cho phép của Kim Bảo, vội vàng nhón chân sờ tóc Kim Bảo, khóe môi cũng lén vểnh lên, thật ra khi lần đầu tiên gặp Kim Bảo là cô bé đã rất muốn sờ mái tóc quăn của cậu rồi: “Woa, giống Tiểu Pudding quá.” Tang Tiếu đứng mệt rồi thì nửa ngồi quỳ xuống ngang với Tiểu Nguyệt Lượng: “Tiểu Pudding là ai vậy?” Mỹ Mỹ giơ tay lên: “Em biết! Trong nhà Tiểu Nguyệt Lượng có một con ch.ó rất đẹp, hình như là một con poodle!” Vào tập đầu tiên của chương trình, bốn đứa trẻ đều được phụ huynh đưa tới, lúc ấy phụ huynh của Tiểu Nguyệt Lượng dẫn theo một con poodle, bọn họ đã chơi với Tiểu Pudding một lúc lâu. “Cậu im miệng!” Kim Bảo thở hổn hển trừng mắt nhìn Mỹ Mỹ, vừa tức vừa buồn bực: “Chỉ có cậu nói nhiều!” Mỹ Mỹ nhăn mặt với Kim Bảo: “Lêu lêu lêu!” “Hừ!” “Hừ hừ!” Tang Tiếu nhìn hai đứa hừ tới hừ lui thì không khỏi làm mặt ghét bỏ: “Hai em thật là trẻ con.” Cả đoàn người đang nói chuyện, bên kia cũng đã xử lý xong, Tống Dập, Điền Nam, Chúc Thanh Vi và Tang Tiếu tự mình dẫn theo một người bạn nhỏ đi tìm kho báu, mà Lâm Quân Thừa thì ở lại làm các công việc liên quan đến vỉ nướng. Chúc Thanh Vi quay đầu nhìn cánh rừng rồi đề nghị: “Chúng ta chia ra hành động đi, đợi đến khoảng mười một giờ rưỡi thì quay lại tập hợp?” Chia ra hành động thì hiệu suất sẽ cao hơn, những người khác không có ý kiến, chỉ có khi chia nhóm nhỏ thì xuất hiện chút phiền phức, Mỹ Mỹ và Kim Bảo thế mà đều tranh cùng nhóm với Tang Tiếu. Mỹ Mỹ giơ cái quạt nhỏ lên: “Chị Tang Tiếu, em có mang theo quạt nha! Chị nóng thì em có thể quạt cho chị!” Kim Bảo không cam lòng yếu thế, bưng bình nước trái cây ra: “Em có mang theo nước trái cây! Vừa rồi chị uống có thấy thích không?” Hai đứa đều có kế hoạch của riêng mình, Mỹ Mỹ muốn Tang Tiếu dạy cô bé thổi lá, mà Kim Bảo thì hy vọng Tang Tiếu đồng ý có thời gian rảnh sẽ dạy cậu làm bánh quy và bánh kem, tránh cho lần sau khi đến biệt thự chơi với mọi người, cậu không thể bị không lộ tẩy trước mặt các bạn được Tiểu Nguyệt Lượng nhìn Mỹ Mỹ rồi lại nhìn Kim Bảo, rất luyến tiếc mà nhường cơ hội lại cho hai đứa nó, nắm lấy tay Điền Nam. Cả buổi sáng Tang Tiếu đều chưa có được chỉ số ra vẻ nên rất phiền muộn, thấy thế thì ánh mắt cô sáng lên, trực tiếp từ chối Mỹ Mỹ và Kim Bảo, vươn ngón trò về phía Thang Viên: “Chị chọn Thang Viên!” Vừa rồi Tang Tiếu nhìn thấy rõ ràng, Thang Viên chuẩn bị đi nắm lấy tay Tống Dập, mà bây giờ mình chặn ngang một chân, chắc chắn sẽ khiến Thang Viên không vui! Sự thật chứng minh — Tang Tiếu đã đánh giá thấp địa vị của mình trong đám trẻ con. Thang Viên vừa thấy Tang Tiếu chọn cậu thì không nói hai lời mà từ bỏ Tống Dập, chạy về phía Tang Tiếu giống như mừng rõ, cậu bé từ trước đến nay điềm đạm trưởng thành lần đầu tiên có sức sống như vậy trước mặt mọi người, sau khi ôm lấy Tang Tiếu thì kéo Tang Tiếu ngồi xuống, sau đó hôn một cái thật kêu lên mặt Tang Tiếu, lớn tiếng tuyên bố: “Em cũng muốn chọn chị Tang Tiếu!” “Em cũng muốn chọn chị?” Tang Tiếu không thể tin được mà nhìn Thang Viên, bên mặt vẫn còn lưu lại nhiệt độ ướt át sau khi bị Thang Viên hôn: “Vậy em đi nắm tay Tiểu Dập làm gì?” Sau khi Thang Viên hôn Tang Tiếu thì một lần nữa trở nên điềm đạm, nói chuyện cũng mang theo sự trưởng thành của ông cụ non: “Bởi vì em lớn nhất, bố em nói em nên nhường các em.” Mặc dù trong lòng của cậu cũng rất muốn ở cùng nhóm với chị Tang Tiếu nhưng trông thấy Mỹ Mỹ và Kim Bảo đều muốn, cậu cảm thấy mình không thể tranh với các em, như vậy là không phù hợp với tiêu chuẩn em bé ngoan như lời của bố! Nhưng bây giờ là chị Tang Tiếu tự nói muốn tìm cậu, không được tính là cậu tranh giành với các em, cậu vẫn là một đứa trẻ ngoan trưởng thành chững chạc đấy! Tống Dập: … Cậu rất muốn đi tìm một cái cây, rồi đi đến trước cái cây tự bế một lúc, cậu thế mà lại trở thành lốp xe dự phòng trong lòng mấy đứa trẻ! “A…” Tang Tiếu nghiêng đầu a một tiếng cực nhẹ, bất giác nhìn về phía Tống Dập đột nhiên im lặng, biểu cảm lập tức trở nên chững chạc đàng hoàng: “Tiểu Dập, mặc dù em còn nhỏ tuổi hơn chị nhưng chị không thể nào nhường em được, tuyệt đối không thể!” Tang Tiếu nói xong thì dùng một tay ôm Thang Viên vào trong lòng, dáng vẻ nhẹ nhàng thoải mái làm Thang Viên kinh ngạc đến mức trợn tròn hai mắt: “Cho nên, cũng không thể tặng Thang Viên cho em được! Em đừng hy vọng nữa! Không cần suy nghĩ mưu kế thêm đâu!” Tống Dập:??? Cậu tự bế cũng không được à?!! Tang Tiếu rời đi quá nhanh, đến mức Tống Dập cũng không có cơ hội ‘tâm sự’ ngay mặt Tang Tiếu, nhưng Mỹ Mỹ và Kim Bảo lại mang ánh mắt mong đợi mà vây tới, đôi mắt sáng lấp lánh làm Tống Dập rất kiêu ngạo: “Tụi em cũng muốn cùng nhóm với anh?” “Không!” x2 Mỹ Mỹ nhét cái quạt cho Tống Dập: “Anh Dập Dập, anh vừa quạt vừa nghĩ cách, tranh thủ nhanh chóng cướp Thang Viên về từ trong tay chị Tang Tiếu đi.” Cướp về? Tống Dập nhất thời không thể kịp phản ứng, ngu ngơ hỏi: “Cướp Thang Viên về làm gì?” “Anh Dập Dập là đồ ngốc!” Kim Bảo là một đứa trẻ, vậy mà trong ánh mắt lại mang theo vài phần tiếc nuối rèn sắt không thành thép: “Anh cướp Thang Viên về, em và Mỹ Mỹ sẽ có cơ hội!” Tống Dập: … Cậu bỗng nhiên quay người lại chạy về phía nơi đóng quân, suy sụp mà gào khóc: “Thầy Lâm! Chúng ta đổi việc! Lòng em lạnh quá lạnh rồi, em không làm nữa!!!” Mỹ Mỹ và Kim Bảo thấy Tống Dập đột nhiên chạy mất, biểu cảm của hai đứa ngây thơ lại mờ mịt, vì sao lòng của anh Dập Dập lại lạnh chứ? Ba người Chúc Thanh Vi, Điền Nam và Lâm Quân Thừa vây xem toàn bộ quá trình, tất cả đều ôm bụng cười ha ha, bọn họ ngược lại không bất ngờ khi đám trẻ thích Tang Tiếu, dù sao nhất cử nhất động của Tang Tiếu cũng khá là giống vua trẻ con, bọn nhỏ đương nhiên là thích chơi đùa với đồng bạn, chỉ có Tống Dập là không nhìn rõ được hiện thực!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]