Xứng đáng Tang Tiếu không quan tâm nhóc. Nhóc là đứa trẻ hư, không ngoan. Kim Bảo từ nhỏ đã coi trời bằng vung, lớn lên dưới sự cưng chiều của cả nhà. Từ trước đến nay không ai nói cậu bé không lễ phép, đột nhiên có người lên án cậu bé không lễ phép, làm Kim Bảo rất là buồn rầu. Đúng lúc vào lúc này, Điền Nam cũng kể xong câu chuyện rồi. Kim Bảo nhìn Tang Tiếu lại lần nữa chia sẻ bánh quy và bánh kem nhỏ với mọi người, nhìn khuôn mặt nhỏ sung sướng của ba bạn Thang Viên, rối rắm bĩu môi. “Này!” Kim Bảo kéo kéo quần yếm, đi đến trước mặt Tang Tiếu. Cậu bé ra vẻ ta đây là đại ca thiên hạ hỏi Tang Tiếu: “Bây giờ em quyết định thích chị một chút. Có phải chị cũng nên thích em hay không?” “Không thích.” Tang Tiếu chia đồ xong, trực tiếp bỏ Tôn Ngộ Không mà Kim Bảo nhìn trúng vào trong hộp, lạnh lùng vô tình trả lời: “Chị cũng không cần em thích chị mà.” Một câu của Tang Tiếu làm bầu không khí vừa mới ấm áp trong phòng lại lần nữa cứng lại. Dù sao Tống Dập cũng đã biết Kim Bảo qua hai số chương trình, sợ Kim Bảo cáu lên lại quậy tung biệt thự. Cậu ta nói thầm vào tai Tang Tiếu: “Tang Tiếu! Nếu không chị đưa Tôn Ngộ Không cho Kim Bảo đi. Nó quả thực là hỗn thế ma vương, em sợ nó quậy chị.” Tang Tiếu rất kiên trì nguyên tắc làm ra vẻ của mình. Cô lắc đầu từ chối: “Không được. Chị không thích nó, không thể cho nó.” [Chỉ số ra vẻ: 2477/9999] . Bạn có biế𝒕 𝒕гang 𝒕г𝓊𝒚ện [ 𝑇г𝑼m𝑇г 𝓊𝒚𝗲n.𝑽n ] Một câu trả lời không thể cho nó làm khu bình luận vốn đang yên tĩnh lại lần nữa bùng nổ. Một vài cư dân mạng và các anti-fans tràn ra như tổ ong chỉ trích Tang Tiếu. [Tang Tiếu có bệnh à? Kim Bảo là một đứa bé. Cô không thể nghiêm túc nói lý với nó à? Cô còn giận dỗi lại đứa bé, không sợ để lại bóng ma cho đứa bé à?] [Ham thể hiện quá ấy mà. Nói thật, tôi chả hiểu sao ba người Quý Lâm Xuyên cưng chiều Tang Tiếu. Tôi nghi ngờ bọn họ có nhược điểm ở trên tay Tang Tiếu. Tôi cảm thấy Tang Tiếu rất làm ra vẻ. Ngày thường ra vẻ với người ta cũng thôi, cô còn ra vẻ với một đứa nhỏ? Cô nghĩ ai cũng có thể cưng chiều cô hết à?] [Tôi cũng cảm thấy Kim Bảo có hư thì dù sao vẫn còn nhỏ. Tang Tiếu vì thu hút ống kính mà dùng sức đối đầu với Kim Bảo.Lòng khoan dung cũng quá nhỏ.] Nhóm Dâu Tằm thấy Tang Tiếu bị một vài người chỉ trích, cũng không chịu thua sôi nổi ra trận. [Người nói đứa nhỏ hư thì cũng là đứa nhỏ á? Xin hỏi vì sao Kim Bảo hư? Còn không phải là bởi vì trong cuộc sống mọi người đều nâng niu nó, chiều nó?] [Lúc Kim Bảo hỏi lại Chúc Thanh Vi không lễ phép, tôi đã muốn nói. Ngày thường người nhà Kim Bảo cưng chiều nó quá rồi nên mới làm nó không phân rõ được lễ phép và không lễ phép.] [Dù sao tôi rất hy vọng Tang Tiếu có thể dạy Kim Bảo học được lễ phép, để nó nhận ra rằng không phải người trên toàn thế giới đều nâng niu nó.] Kim Bảo khác với Mỹ Mỹ, cậu bé cảm thấy cũi đầu với người khác là mất mặt. Hiện tại năm lần bảy lượt bị Tang Tiếu lạnh mặt thì lập tức quậy, giương nanh múa vuốt xông lên. Hai bàn tay bé mũm mĩm của cậu bé vồ về phía cái hộp, rất tức giận uy hiếp: “Em mặc kệ! Phải cho em Tôn Ngộ Không! Chị mà không cho em, em cho chị đẹp mặt!” “Mọi người phải nhường em! Phải dỗ em! Em muốn cái gì, mọi người nhất định phải cho cái đó!” Kim Bảo không cướp được đồ, tức giận đá vào bình pha lê làm một nửa bình nước vải đổ trên mặt đất, nước đổ đầy thảm. Kim Bảo cũng mặc kệ, phát tiết xong rồi, lại lần nữa xông lên, không cướp được thì không bỏ qua: “Nhanh cho em! Chị mà không cho em, em sẽ cắt nát chăn của chị! Đổ đầy nước vào đệm!” Kim Bảo đột nhiên quậy, ai cũng không đoán trước được, thế nên không có thể kịp thời ngăn cản. Lúc này, Thang Viên muốn đi lên giữ chặt Kim Bảo, đưa Na Tra của cậu bé cho Kim Bảo, kết quả lại bị Kim Bảo đẩy ngã trên mặt đất, m.ô.n.g đập xuống đất, hai cái bánh Na Tra trong tay cũng rơi hỏng mất một cái, Thang Viên lập tức ngây người. Cậu bé từ trước đến nay đều ngoan ngoãn lễ phép, mím chặt miệng, đôi mắt đỏ lên cố không cho mình khóc ra. “Cho em! Chị cho…” Kim Bảo đang kêu, trong giây lát, thấy hoa mắt. Dưới chân cậu bé hẫng một cái, ngay sau đó, cậu bé phát hiện mình đang lơ lửng giữa không trung!!! Tang Tiếu xách quần yếm ở sau lưng Kim Bảo, nhẹ nhàng xách người lên giữa không trung. Cô cau mày, rất ghét bỏ: “Em thật phiền đó.” Tuy rằng chỉ số ra vẻ dưới tình huống này tăng lên đều nhưng ồn ào nhốn nháo thật sự rất phiền đó. Huống chi, một chúa ra vẻ đủ tư cách không thể cho phép có người ầm ĩ hơn mình được! Kim Bảo kinh ngạc, bối rối, cũng càng tức giận! “Chị buông em ra!” Kim Bảo trừng chân duỗi tay, hung hăng uy hiếp: “Chị mà không buông em ra, em sẽ đổ nước vào trong chăn của chị, ném pháo nhỏ vào đốt!” Ba đứa nhỏ khác thấy Tang Tiếu nhẹ nhàng xách Kim Bảo lên, tất cả đều theo bản năng mà nuốt nước bọt. Đặc biệt là Mỹ Mỹ, cô bé thầm thấy may mắn mình không ngốc giống Kim Bảo. Mẹ nói ở trước mặt ma vương vô cùng cường đại, cần phải thật ngoan! Tống Dập luống cuống tay chân: “Tang Tiếu, nó nói được thì làm được đó. Lần trước chăn của anh Lâm cũng bị Kim Bảo đổ nước vào.” Chương trình livestream của bọn họ thật ra đều có kịch bản. Theo kịch bản của ê-kíp chương trình, giai đoạn đầu bọn họ theo Kim Bảo và Mỹ Mỹ, cho dù không thể làm gì thì cũng phải thuận theo. Chờ livestream mấy số, sau khi quan hệ tiến bộ vượt bậc, bọn họ lại dịu dàng mà uốn nắn Kim Bảo cùng Mỹ Mỹ. Tranh thủ làm hai đứa bé có thay đổi rõ rệt so với giai đoạn trước. Đương nhiên, bọn họ cũng không dám nói ngày hai đứa bé thay đổi có đến hay không. Số đầu tiên cũng làm thể xác và tinh thần của tất cả mọi người đều mệt và rất bất đắc dĩ. Nhưng mặc kệ nói thế nào thì cũng chẳng ai ngờ tới việc A Tửu có thể ra oai phủ đầu với hai đứa nhỏ ngay ngày đầu tiên mới tới, thậm chí, hoàn toàn hù dọa được Mỹ Mỹ! Trong lúc nhất thời, trong lòng bốn người khác vừa bội phục vừa lo lắng, sợ Kim Bảo tức quá mà quậy to chuyện, bọn họ lại không thể đánh trẻ con!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]