Chương trước
Chương sau
Những chiếc bánh ngọt hình động vật cũng tinh xảo không kém. Thỏ thơm đậm vị sữa, chú hổ nhỏ vị bí ngô, bé heo con thơm nức vị khoai, con vật nào cũng đáng yêu hết!
Những người có mặt đều vô cùng ngạc nhiên, cư dân mạng trong phòng livestream cũng ngỡ ngàng, trực tiếp kêu la.
[A a a a a a!! Trời đất, đáng yêu c.h.ế.t đi được, bánh ngọt hình động vật thật là đáng yêu quá đi!!!]
[Bánh quy tạo hình thần thoại cũng đẹp nữa! Nhất là Lâm muội muội [1], quá đẹp luôn!!! Huhuhu, hồi đầu Tang Tiếu nói bánh quy hình thần thoại tui còn nghĩ sẽ là những nhân vật trong truyện cổ tích như cô bé quàng khăn đỏ, cô bé lọ lem hay Bạch Tuyết chứ. Kết quả sau khi thấy những nhân vật thần thoại và nhân vật trong các tác phẩm nổi tiếng của nước ta xong, tui đột nhiên hơi xúc động muốn khóc một tí!!]
[1] Ý nói Lâm Đại Ngọc.
[Tui cũng vậy tui cũng vậy!!]
[Lầu trên đừng quá kích động, còn chưa biết bánh kia là ai làm đâu. Khả năng rất lớn là ê-kíp của Tang Tiếu chuẩn bị bánh cho Tang Tiếu trước đó.]
[Bất kể là ai làm, mị vẫn tin Tang Tiếu với bánh quy thần thoại và bánh ngọt hình động vật sẽ trở thành chị gái mà các bạn nhỏ thích nhất!]
[Chắc chắn rồi, mọi người xem Mỹ Mỹ và Kim Bảo đang nhìn lăm lăm kia kia. Nếu tôi nhớ không nhầm thì Mỹ Mỹ thích hổ con, còn Kim Bảo thích Tôn Ngộ Không.]
[Đệt, vậy là Tang Tiếu đã chuẩn bị nghiên cứu trước, tất cả bánh quy và bánh ngọt đều được làm theo sở thích của bọn nhỏ sao?]
[Mọi người mau nhìn đi! Mỹ Mỹ và Kim Bảo đã không kìm được mà đưa tay ra rồi kìa!]
Cư dân mạng vừa dứt lời đã thấy khi những ngón tay mũm mĩm của Kim Bảo chuẩn bị chạm vào chiếc bánh quy hình Tôn Ngộ Không, chiếc vali đựng bánh quy và bánh ngọt đã bị Tang Tiếu đóng sập lại.
Thấy Mỹ Mỹ và Kim Bảo ngơ ngẩn nhìn mình, Tang Tiếu nói một câu vô cùng ngây thơ: "Mấy đứa không thích chị, chị cũng chẳng thích mấy đứa, chị không cho mấy đứa ăn đâu!”
Mỹ Mỹ và Kim Bảo: Mấy lời này nghe quen ghê.
Kim Bảo cúi đầu nhìn chiếc bình thủy tinh trên mặt đất, im lặng ngơ ngẩn, hình như là lời nó nói đúng không.
Tang Tiếu nói xong cũng chẳng thèm quan tâm đến hai đứa nhỏ. Là một bà chúa ra vẻ, cô tuyệt đối sẽ không thể chịu được bất cứ ai nặng lời với mình, cho dù đó là một đứa trẻ!
"Lại đây nào, Thang Viên, Tiểu Nguyệt Lượng." Tang Tiếu xếp bằng ngồi dưới đất, trước mặt là chiếc vali đóng chặt. Đôi mắt hạnh của cô chớp chớp: “Các em có thích chị không?” Thang Viên ngoan ngoãn gật đầu: “Thích.”
Nói xong, cậu bé lễ phép đưa quyển truyện cổ tích trong lòng cho Tang Tiếu bằng hai tay, nhìn cô không chớp mắt: “Em có thể ngắm Na Tra thêm một chút nữa được không?”
"Được chứ!" Tuy cảm thấy rất tiếc nuối vì mấy đứa nhỏ không khóc, cô không lấy được chỉ số ra vẻ, nhưng Tang Tiếu vẫn rất vui vì bánh quy và bánh ngọt mà sáng sớm mình dậy thật sớm để làm được mọi người thích: “Ừ, cho em này.”
Tang Tiếu lấy từ trong hộp ra cái bánh quy có hình Na Tra: “Ngon lắm đó!”
Thang Viên vừa cầm lấy cái bánh Na Tra là ngay lập tức thu hút được ánh mắt của ba bạn nhỏ khác, đặc biệt là Kim Bảo – cậu bé thích Tôn Ngộ Không nhưng cũng thích Na Tra: “Thang Viên, cho em xem Na Tra của anh với có được không?”
Trong hai ngày quay tập đầu tiên, bất kể Kim Bảo và Mỹ Mỹ muốn gì, Thang Viên đều sẽ cho hết. Một là vì tính tình Thang Viên như thế, hai là Thang Viên sáu tuổi, lớn nhất trong bốn đứa trẻ, cậu bé nghĩ rằng mình phải có trách nhiệm chăm sóc các em.
Thang Viên cầm bánh quy, hơi do dự. Cậu bé rất thích Na Tra, cậu bé đã xem phim hoạt hình và truyện tranh rất rất nhiều lần, nếu đưa bánh quy cho Kim Bảo rồi không lấy lại được thì phải làm sao đây.
“Anh…”
"Mỗi cái bánh là độc nhất vô nhị đó.” Trước đây Tang Tiếu ở trong thôn, thường xuyên bị những đứa trẻ khác bắt nạt vì mồ côi cha mẹ, thế nên cô tự nhận mình khá am hiểu tâm lý trẻ con.
Tang Tiếu luôn kiên trì làm một cô nàng hay ra vẻ và thù dai, cô nghiêm túc lặp lại với Thang Viên: “Chỉ có một thôi đó, em cho người khác rồi sẽ không còn nữa đâu.”
"Xin lỗi, anh không muốn cho em.” Thang Viên cẩn thận cầm bánh quy, lần đầu tiên từ chối yêu cầu của Kim Bảo.
Kim Bảo mím môi òa khóc, thậm chí ngồi bệt xuống đất vung tay đá chân: "Anh là người xấu! Tất cả đều là người xấu! Kim Bảo ghét mấy người!”
Thấy Kim Bảo khóc, Thang Nguyên rất áy náy, nhưng nhìn Na Tra trên tay, cậu bé thật sự không muốn cho QAQ.
Thấy vậy, bốn nghệ sĩ còn lại vội vàng tách Kim Bảo và Thang Viên ra, sợ hai đứa nhỏ lại đánh nhau.
Cư dân mạng thấy bọn họ lại một lần nữa loạn thành một đống thì không nhịn được mà công kích Tang Tiếu trong phần bình luận chạy. Nói Tang Tiếu thế mà lại tính toán chi li với đám nhỏ. Chúng là trẻ con đó, cần làm đến mức như vậy sao?
[Chỉ số ra vẻ: 2465/9999]
Tang Tiếu nhìn Kim Bảo đang gào khóc, sau đó lại nhìn chỉ số ra vẻ một lần nữa tăng lên. Cô vô cùng vui vẻ, nhìn Tiểu Nguyệt Lượng đầy mong đợi: “Em muốn gì? Có muốn thỏ con không?”
Cô nhớ trong phiên bản đã biên tập của tập đầu tiên, Tiểu Nguyệt Lượng mang một chiếc cặp có hình thỏ trắng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.