Quý Kỳ Tây không muốn để Tang Tiếu nghe thấy những lời bẩn tai đó. Anh hờ hững nhìn người mà mình thậm chí còn không nhớ rõ mặt đằng trước, lúc cất lời lại có chút cao ngạo khinh thường: "Xét về ngoại hình? Cô xứng sao? Cô phẫu thuật thẩm mỹ ở bệnh viện nào thế? Thật sự không cân nhắc chuyện trùng tu lại cặp mắt và sơn căn một phen sao?” Bình thường Quý Kỳ Tây chướng mắt loại người lấy ngoại hình của người ta ra mà giễu cợt này, tuy rằng hiện giờ anh đã trở thành loại người mà mình khinh ghét, nhưng anh vẫn cảm thấy mình cần phải chỉnh lại thẩm mỹ của cô gái trước mặt. "Còn về phần sạch sẽ ấy à?” Ngay đến một nụ cười Quý Kỳ Tây cũng lười chẳng thèm bố thí. "Cô thích sạch sẽ như vậy, đoán chừng không thể quen với môi trường rừng mưa nhiệt đới đâu nhỉ, đạo diễn Lâm chắc hẳn cũng sẽ không cưỡng cầu.” Đường Nhiễm Nhiễm lập tức sợ đến nỗi khuôn mặt trắng bệch: "Anh, anh không thể…” Cô ta không hiểu, thật sự có người có thể ngồi yên trước cám dỗ à. Chưa kể, chẳng lẽ cô ta lại không nữ tính bằng một Tang Tiếu dùng đũa đ.â.m rết ư? "Cái đó…" Tang Tiếu ngắt lời Đường Nhiễm Nhiễm. Lúc đối phương đột nhiên quay đầu nhìn sang, cô lấy điện thoại di động ra, vẻ mặt có chút nghiêm túc: "Vừa rồi tôi có ghi âm lại lúc cô nhắc đến tôi và Ngụy Khai Vũ nhé. Khi đó vì một vài nguyên nhân, quả thật là tôi có đi gõ cửa, nhưng camera giám sát ở cửa có thể chứng minh tôi hoàn toàn không đi vào phòng, với cả cô nói ngủ bao nhiêu lần cơ, tôi có thể nói là cô đang bêu xấu tôi không?” Sự việc kia Tang Tiếu không thể phủ nhận được. Tang Tiếu khi ấy quả thật có đi tìm Ngụy Khai Vũ vào đêm đó, nhưng sau đó cô ấy rất hối hận. Nhưng lúc ấy, sau khi nhận được tin Bạch Dao và Ngụy Khai Vũ ở cùng một phòng, Tang Tiếu đã lẳng lặng rời khỏi nhà đi một lúc, cũng chẳng quan tâm bản thân có hối hận hay không. Đường Nhiễm Nhiễm kinh ngạc nhìn điện thoại trong tay Tang Tiếu, sắc mặt lại tái nhợt thêm vài phần, suýt chút nữa không đứng vững. Nếu những lời bôi xấu chỉ trích Tang Tiếu của cô ta bị phơi bày lên mạng, danh tiếng của cô ta sẽ bị hủy hoại hoàn toàn! Đường Nhiễm Nhiễm đã chìm nổi trong giới hai năm rồi, co được thì dãn được. Cô ta vội vàng nhìn Tang Tiếu với vẻ lấy lòng: “Tang Tiếu, chỉ là tôi hơi đố kị với cô một chút nên nhất thời không lựa lời mà nói chuyện. Sau này tôi sẽ không bao giờ nói xấu cô nữa, cô đừng để bụng tôi nha.” “Tôi rất để bụng.” Dù cho Tang Tiếu có ngốc đến đâu, liên kết từ đầu đến cuối lại thì cũng hiểu được ý nghĩa sâu xa của “sạch sẽ”. Dứt lời, cô nhìn Quý Kỳ Tây, nói với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Phẩm cách của cô ta quá tệ, em không muốn ký với cô ta.” Chuyện duy nhất đáng để đối phương ghen tị đố kị với cô hẳn là chỉ có mỗi chuyện người đại diện của cô là anh Kỳ Tây thôi nhỉ? Theo Tang Tiếu nhìn nhận, Chương Kiều ngoài mặt nói năng hung dữ còn dễ thương hơn người kia rất nhiều. Thà nói cô không xinh đẹp hay diễn xuất tệ cũng được đi, thế nhưng lại bêu rếu và hủy hoại thanh danh của cô thì thật sự quá đáng rồi. Nếu Đường Nhiễm Nhiễm đố kị, vậy thì cứ đố kị tiếp đi!! Quý Kỳ Tây bối rối trước yêu cầu bất ngờ của Tang Tiếu, anh mỉm cười gật đầu: "Được, không ký." Ký với một người là đủ rồi, anh cũng không có nhiều tâm tư như vậy mà lãng phí cho người khác. Trước khi rời đi, Tịch Ngôn Vãn quay đầu lại, quả nhiên trông thấy Đường Nhiễm Nhiễm phẫn hận trừng mắt nhìn Tang Tiếu. Tích tắc sau đó, thấy mình đã bị Tịch Ngôn Vãn phát hiện, Đường Nhiễm Nhiễm vội vàng cúi đầu, sắc mặt cứng ngắc, chỉ có bàn tay bên hông là siết chặt. Tang Tiếu không để ý tới ánh mắt sau lưng, nhưng khi cùng Quý Kỳ Tây trở lại khu lều, cô nhỏ giọng bổ sung một câu: "Anh ký hợp đồng nghệ sĩ cũng được, nhưng em cảm thấy tính cách vẫn nên giống như Nguyệt Nguyệt, Đồng Đồng, thậm chí là Chương Kiều thì tốt hơn.” Dẫn dắt một nghệ sĩ vốn đã tiêu tốn nhiều tiền, dẫn dắt một nghệ sĩ với nhân phẩm kém còn phải bỏ ra nhiều tâm tư hơn. Quý Kỳ Tây: … Thật ra em không cần phải chêm thêm một câu như vậy đâu. Tang Tiếu không nghe được lời nói thầm của Quý Kỳ Tây. Sau khi tự giác vào vai một nghệ sĩ rộng lượng không hề ích kỷ, cô vô cùng vui vẻ kéo Tịch Ngôn Vãn trở về khu lều. Ba người vừa đến trước lều thì Miêu Miêu đã xuất hiện. Cô ấy đưa máy ghi âm trong tay cho Tang Tiếu, giọng điệu có chút hả hê: "Không biết là ai để vào ghế trước cửa lều. Chị, Tam Thủy và cả Quất Tử đã nghe thử, từ tư liệu trong đó chắc chắn có thể khẳng định năm đó trong đoàn phim Quế Qua đã có hành động đồi bại biến thái.” Nhìn máy ghi âm trong tay, Tang Tiếu không nhịn được mà ngẫm lại, xem ra mọi người trong giới đều rất chuyên nghiệp nha, như Miêu Miêu cũng mang theo máy ghi âm, chỉ có cô ghi âm còn phải dùng đến điện thoại. So với lấy máy ghi âm ra, lấy điện thoại ra chẳng hề khí phách bằng!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]