“Vốn thấy có chút làm ra vẻ.” Lúc những người khác đều vì thân phận của Tang Tiếu mà không dám nói gì, Đổng Kha Ninh lên tiếng. Xong, cô ta nói thêm: “Nhưng chúng tôi lại có chút tò mò em chuẩn bị giải quyết như thế nào.”
Các nhân viên công tác khác nhất trí gật đầu.
Lý do bọn họ sợ nghệ sĩ mắc bệnh côg chúa là vì nghệ sĩ mắc bệnh công chúa, thế nào cũng phải để bọn họ tất bật ngược xuôi, mà còn bị soi mói ghê gớm.
Nếu như bất kỳ một nghệ sĩ có bệnh công chúa nào đều có thể như Tang Tiếu, soi mói xong, nhõng nhẽo xong thì tự mình xắn tay làm. Thậm chí còn có lúc để bọn họ ăn ké, bọn họ hận không thể để toàn bộ nhóm nghệ sĩ đều có bệnh công chúa.
Tang Tiếu: “... Ồ.”
Xem ra không thể dùng mãi một biện pháp được.
Tang Tiếu cân nhắc xong, cũng lười lãng phí tinh thần soi mói để ra vẻ nữa. Cô vừa tháo dây buộc tóc, vừa nhìn về phía nhân viên công tác ở cửa: “Em đi ngủ đây. Sáng mai chúng ta gặp lại.”
Dứt lời, Tang Tiếu vẫy tay chào bọn họ một cái rồi đóng cửa lại.
Mấy người Đổng Kha Ninh thấy Tang Tiếu không làm khó không bới móc, trong lúc nhất thời lại có loại cảm giác mất mát vô cớ.
Chờ bọn họ chỉnh đốn xong tâm tình không giải thích được, mới quay đầu lại đã nhìn thấy ba người Quất Tử đang thu dọn đồ mang từ Bắc Kinh đến. Bên trong dĩ nhiên chuẩn bị vật phẩm sinh tồn dã ngoại rất phong phú.
Đổng Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-xuyen-vao-showbiz-ta-cam-nham-kich-ban-hay-ra-ve-/3607921/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.