Chương trước
Chương sau
Thấy Tang Tiếu lo lắng nhíu chặt hàng lông mày nhỏ, Tịch Ngôn Vãn không khỏi mỉm cười – nụ cười lười biếng: “Chị đảm bảo, bây giờ lên mạng nói tên em với người qua đường, ấn tượng mà bọn họ nghĩ đến chắc chắn không phải là mấy tai tiếng kia đâu.”
“Vậy bọn họ có thể có những ấn tượng gì?” Tang Tiếu m.ô.n.g lung chớp chớp mắt, thứ mà hội anti-fans kia thảo luận nhiều nhất là mấy tai tiếng này.
Thật ra thì video bắt nạt nghệ sĩ và gõ cửa phòng đều là chuyện có thực. Nhưng vụ đầu Tang Tiếu cảm thấy nguyên chủ làm rất đúng, còn về vụ sau, Tang Tiếu không thể đánh giá là đúng hay sai, dù gì thì lúc đó nguyên chủ quả thật rất thích Ngụy Khai Vũ.
Tất nhiên, sau khi đến chương trình và thấy Ngụy Khai Vũ thanh minh trên Weibo, nguyên chủ cũng đã dứt tình một cách vô cùng quả quyết.
Tang Tiếu cảm thấy Ngụy Khai Vũ không xứng với tình cảm của nguyên chủ. Trong chương trình "Tốc độ cao lao về đích", những người khác tốt bụng muốn cho cô thắng nên đều phối hợp để bị bắt, chỉ có mỗi Ngụy Khai Vũ là hoàn toàn bị mắc trên tường leo núi, bị bắt trong tình trạng lên không được mà xuống cũng chẳng xong. Nói cách khác, những người khác là giả vờ chơi dở, Ngụy Khai Vũ thì là phế thật, còn phế hơn cả cô!
Thấy Tang Tiếu ngơ ngẩn nhìn mình, nụ cười trên mặt Tịch Ngôn Vãn càng sâu hơn nữa. Dưới ánh nhìn m.ô.n.g lung của Tang Tiếu, chị lấy điện thoại di động ra, đưa cho Tang Tiếu xem gói meme lưu trong điện thoại, cố nén cười nói: “Gói meme cực kỳ phổ biến được nhiều người dùng, đoán chừng bây giờ trong mắt người qua đường, ấn tượng về em là mấy gói meme này nè.”
“???”
Bình thường Tang Tiếu tám chuyện với mấy người Quý Lâm Xuyên, Quý Kỳ Tây, Diệp Doãn Đồng, Tống Dập trên Wechat, có lẽ bọn họ lo rằng Tang Tiếu nhìn thấy gói meme rồi sẽ xấu hổ, thế nên chưa từng gửi gói meme cho cô.
Còn về phần hội anti, không còn ai chia sẻ meme phổ biến trong nhóm nữa. Bọn họ mà chia sẻ, biết đâu chừng sẽ bị chủ nhóm nghi ngờ rằng bọn họ đã chuyển từ anti thành fan.
Mang tâm thái tò mò, Tang Tiếu cúi đầu nhìn điện thoại của Tịch Ngôn Vãn. Sau khi thấy rõ một đống meme lưu trong đó, vẻ mặt cô đờ ra, đôi mắt trợn tròn. Tích tắc sau, từ cổ đến mặt rồi vành tai đều đỏ ửng, trông hệt như một con tôm luộc.
Hơn nữa còn là kiểu bốc hơi nóng nghi ngút!
“Con quay nhỏ”, “Phong Hỏa Luân”, “Bé chuột đồng ăn trộm hoành thánh”, “Té dập mông, “Em gái Tiếu quăng thòng lọng bắt ngựa”.
Tịch Ngôn Vãn lựa lời nói: “Mấy meme như xiên cá, nhảy vọt lên không cũng có, nhưng mọi người đều thích mấy cái ngốc nghếch khờ khạo hơn.”
“Ngốc nghếch khờ khạo?”
“Đúng vậy, chẳng hạn như…” Tịch Ngôn Vãn mỉm cười. “Té dập mông.”
Bây giờ cũng sắp bị chế ra đủ kiểu té ngã khác nhau rồi.
Tang Tiếu: QAQ
Hóa ra ngốc nghếch khờ khạo tức là cô phải vừa chơi phế lại còn bị té dập mông!
Xe đã đến sân bay trong lúc hai người tán gẫu. Bởi vì Tịch Ngôn Vãn vừa về nước đã bị đám phóng viên chụp được nên lúc bọn họ xuống xe đã có các fan đợi sẵn.
Sau khi cầm máy ảnh chụp lia lịa hình, master fansite nhìn người bên cạnh Tịch Ngôn Vãn, sửng sốt: “Người mang khẩu trang Pikachu kia là ai thế? Trợ lý mới của Ngôn Vãn à?”
“Không biết.” Người bên cạnh cầm trong tay con búp bê vải phiên bản tí hon của Tịch Ngôn Vãn cùng với sổ để xin chữ ký: “Tụi mình đi lên hỏi thử, ầy, mong là Ngôn Vãn có thể nhận búp bê, nếu không thì… Shh?!”
Bạn fan còn chưa nói hết lời thì bỗng nhiên bị ai đó đụng mạnh vào bả vai, đau đến hít hà. Cô gái ngẩng đầu lên, chỉ kịp nhìn thấy một người đàn ông cởi áo lao thẳng về phía Tịch Ngôn Vãn đang kí tên cho người hâm mộ ở phía trước.
!!!
A a a a a! Nhất định là tên biến thái c.h.ế.t tiệt xém chút nữa ôm Ngôn Vãn trên thảm đỏ!
Tang Tiếu đang giả vờ làm trợ lý đợi Tịch Ngôn Vãn ký tên cho người hâm mộ. Cô muốn tiễn sư tỷ đến cửa lên máy bay, nhìn sư tỷ lên máy bay rồi mới rời đi.
Ôi chao, chữ ký của sư tỷ đẹp quá đi mất, thanh thoát uyển chuyển, xinh đẹp y như sư tỷ vậy.
“Ngôn Vãn!!! Anh yêu em!!!”
Gần như trong nháy mắt, Tang Tiếu đã nhìn thấy bạn fan ở hàng đầu bị một người đàn ông từ phía sau xô mạnh, ngã về phía trước.
Động tác cơ thể của Tang Tiếu còn nhanh hơn cả phản ứng não bộ, khi cô định thần lại, một cánh tay đã đỡ lấy bạn fan sắp ngã, đồng thời giơ chân ra đạp một cái thật mạnh.
Tích tắc sau, người đàn ông đang hét to “anh yêu em” đã bị hai cái chân đá văng ra xa ba mét rồi rơi xuống đất hệt như một chiếc diều rách nát.
Đúng vậy, hai cái chân.
Hai cái chân mặc cùng một kiểu quần bút chì, giơ lên thật cao rồi lại đạp văng ra!
Hành khách ngây ra, các fan ngây ra, bảo an vội vã chạy đến áp chế gã đàn ông cũng ngây ngẩn.
Tịch Ngôn Vãn thu chân về, chị nhìn gã đàn ông đang ôm bụng bị bảo an đè trên mặt đất, cười nhạt: “Chị đây vất vả cực khổ học suốt ba tháng chính là để xử mày đấy!” Đồ chó ghê tởm.
Thật sự nghĩ rằng có thể dọa chị hết lần này đến lần khác sao?
May mà có tiểu sư muội, nếu không chị đã chẳng thể đạp gã ta văng xa đến thế.
Nhìn Tịch Ngôn Vãn đe dọa, Tang Tiếu dường như lại trông thấy nhị sư tỷ nói “cút đi cho bà”, cô điên cuồng tán thưởng trong lòng: Quả không hổ là nhị sư tỷ, vừa giơ chân là có thể đạp người ta văng xa ba mét!
Gượm đã.
Có khi nào tên kia báo cảnh sát nói sư tỷ làm hắn bị thương không?
Tang Tiếu bị sự suy diễn của chính mình dọa cho sợ hãi, vậy nên, ở trước mặt biết bao nhiêu người, đôi mắt hạnh lộ ra ngoài khẩu trang của cô lập tức ầng ậc nước, nghẹn ngào bật khóc: “Huhuhu, sư tỷ, chân của em bị gã ta đụng đau quá đi mất!”
[Chỉ số ra vẻ: 812/9999]
Mọi người: …
Cái cô Pikachu này hình như quen lắm ta ơi, cái kiểu “ra vẻ” làm người ta sợ hãi quả thật giống Tang Tiếu y như đúc!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.